Thăm thầy PHAN VĂN CHẠY và thầy NGUYỄN VĂN TRỌNG , NHỚ THẦY NGUYỄN TƯ TRỪNG
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Thăm thầy PHAN VĂN CHẠY và thầy NGUYỄN VĂN TRỌNG , NHỚ THẦY NGUYỄN TƯ TRỪNG
Thầy Phan Văn Chạy trước dạy chúng ta Anh văn khối 12
còn thầy Nguyễn văn Trọng dạy Pháp văn sinh ngữ hai.
Thầy Chạy có tâm hồn nghệ sĩ , làm thơ , soạn nhạc .
Thầy có hai cô con gái .
Thầy Trọng có cơ ngơi rộng rải . Thầy có năm con trai và cả năm đều thành gia thất .Thầy có tổng cọng 13 cháu nội , một trong số đó đã đi làm .
Cả hai thầy đều sống hạnh phúc bên bạn đời và con cháu .
Vui mừng lắm thay !
còn thầy Nguyễn văn Trọng dạy Pháp văn sinh ngữ hai.
Thầy Chạy có tâm hồn nghệ sĩ , làm thơ , soạn nhạc .
Thầy có hai cô con gái .
Thầy Trọng có cơ ngơi rộng rải . Thầy có năm con trai và cả năm đều thành gia thất .Thầy có tổng cọng 13 cháu nội , một trong số đó đã đi làm .
Cả hai thầy đều sống hạnh phúc bên bạn đời và con cháu .
Vui mừng lắm thay !
Được sửa bởi Admin ngày Mon Jul 15, 2013 4:54 pm; sửa lần 5.
NHỚ NGƯỜI THẦY TÀI HOA , ĐẮC ĐẠO
Thầy Nguyễn Tư Trừng , dạy Anh Văn , là chú ruột
của bạn Nguyễn Quang Huy (12C). Một số trong chúng
ta đã từng học thầy ở đại học . Thầy từng du học bên
Mỹ trước bảy lăm , từng là fan của ban nhạc the Beatles.
Thầy sống độc thân cho đến lúc qua đời .
Xin giới thiệu bài viết sau đây của chị Tạ thị Ngọc Thảo ,
một người đồng cảm với Thầy .
THẦY TƯ TRỪNG __________________________
*Thầy Tư Trừng, không phải là “Thầy bốn Trừng”, như cách
gọi thứ trước tên sau của dân miền Nam chúng tôi thường
dành xưng hô với người lớn tuổi. Người Huế thì gọi là
“Thầy Trừng” vì Thầy là thầy giáo của Tăng- Ni và của nhiều
thế hệ học sinh- sinh viên Huế. Tên đủ của Thầy là Nguyễn
Tư Trừng, người vừa từ trần vào chiều hôm qua, ở Huế; lúc
trời đang mưa vì chớm bão !
*Người viết bài này không biết sự nghiệp thân thế của Thầy,
hoàn cảnh chung thế nào, hoàn cảnh riêng ra sao, chỉ biết
rằng, sau vài lần hội ngộ, sau vài lần trao đổi, Thầy và tôi
có tình thân ái với nhau. Chính vì tình thân ái đó mà, trong
lúc nhục thân của Thầy còn chưa tẩm liệm, tôi đã thắp nén
nhang lên bàn thờ Phật, rồi tĩnh tâm viết những dòng này.
*Cách đây đôi ba bữa, được tin Thầy không khỏe, tôi vội tìm
đến nhà thăm vào một buổi chiều không có nắng, ở Huế. Đang
thiêm thiếp sâu, chợt Thầy ngước mặt lên, thấy tôi, mắt Thầy
cười lấp lánh. Tôi cung kính chấp tay: “thưa Thầy”, rồi ngồi thật
khẽ vào cái ghế thấp bên cạnh. Rất cố gắng Thầy thì thào vào
tai tôi: “sao chị gọi tôi là thầy? tự đáy lòng tôi không dám nhận
chị là trò”. Tôi cười và im lặng…
Tại Thầy không biết đó thôi, dù chưa đủ duyên ngồi nghe Thầy
giảng bài, nhưng tôi đã học ở Thầy rất nhiều, từ cách suy nghĩ,
hành xử và lời nói. Với tôi, Thầy là một người Huế chuẩn mực,
một Phật tử thuần thành, một ấn tượng đẹp và sâu !
*Thầy còn nhớ không, Thầy và tôi gặp nhau lần đầu tiên trong
dịp Tuần Văn hóa Phật Giáo lần thứ nhất tổ chức tại Từ Đàm,
lúc đó chùa còn đang xây dựng dở dang. Sau giờ tôi thuyết trình,
Thầy chủ động gặp tôi và chỉ nói một câu: “tôi thích giọng miền
Nam của chị”. Tôi cũng đáp lại một câu y chang như vậy: “tôi
thích cái áo dài của ông”. Thế là quen và, chỉ thế thôi.
*Lần thứ hai tôi được gặp lại Thầy trong dịp lễ khánh thành chùa
Từ Đàm, vô tình và cùng một lúc, Thầy Quang Nhuận cài bông đại
biểu cho Thầy và tôi giống màu nhau, màu xanh dương; Thầy tỏ
ra thú vị với sự trùng hợp này. Lúc chùa mời cơm, tôi quan sát,
thấy Thầy tìm một góc khuất, vuốt lại áo dài rồi lấy cái lược nhỏ
ra chải đầu rất cẩn thận mới bước vào nhà ăn. Nhưng Thầy lại
không ngồi vào bàn ăn như mọi người mà tìm tới chào một số khách
lớn tuổi, rồi đi ra. Tôi cũng bước ra theo Thầy, và đây là dịp tôi
được Thầy dạy cho nhiều bài học.
*Bàn chuyện ăn cơm chùa, Thầy nói: “cơm chùa tuy thanh bần
nhưng nặng tình, nặng nghĩa; ăn cơm chùa phải tự xét mình có
xứng với bữa ăn chưa?”. Câu này đến giờ tôi vẫn luôn học.
Bàn chuyện Tăng đoàn, Thầy bày tỏ suy nghĩ rất riêng: “tôi mộ
t lòng kính Phật trọng Tăng- Ni, không bao giờ dám suy nghĩ
Tăng- Ni có xứng với sự kính trọng của tôi không; Tăng- Ni
luôn tự mình biết rõ điều đó!”. Câu này, tôi nghĩ, không chỉ một
mình tôi học mà tất cả những ai là con Phật đều phải nằm lòng.
*Khi bàn tới nề nếp sinh hoạt, Thầy chia sẻ: “Phật tử là con
nhà chùa nhưng nếp nhà vua, vì vậy ăn, uống, ngủ, nghỉ, đi,
đứng, nằm, ngồi, phải uy nghi và sang trọng; được như vậy
là kính người, trọng mình”. Từ đó tôi luôn cố gắng học ở Thầy
sự tươm tất, thanh tao của người con Phật. Tôi để ý, khi cần
phát biểu, Thầy không uốn lưỡi bảy lần mà viết ra giấy, viết
rất cẩn thận, rồi đọc từng chữ mình viết một cách chậm rãi.
Điều đó cho thấy, Thầy rất cẩn trọng khi phát ngôn. Bài học
này tôi học cả đời có khi còn chưa thuộc !
…Cái buổi chiều không có nắng ở Huế mà tôi đến thăm Thầy
ở nhà cách đây vài bữa, cả Thầy và tôi đều biết đây là lần
gặp cuối. Trao tận tay Thầy giỏ hoa, tôi thấy, đôi bàn tay
xanh xao của Thầy lần vuốt những bông hoa màu đỏ thắm;
gương mặt Thầy lúc đó sáng rực. Tôi nói: “tôi chọn bông
màu đỏ vì cuộc hội ngộ này vui, chớ không buồn”; Thầy
đồng tình. Thấy trời đã chạng vạng tôi dợm chào về, Thầy
bịn rịn, hỏi: “chị nán ở Huế thêm ba ngày nữa được không?”.
Tôi trả lời rất nhẹ: “đến rồi đi, tan rồi hợp, sanh rồi tử,
vui rồi buồn…, đó là lẽ thường tình. Thầy và tôi tạm chào
nhau nơi này rồi lại gặp nhau nơi khác, nghen”;
biết tôi lém lĩnh, Thầy cười !
*Trước khi tôi đi, Thầy đọc và nhờ cô em trong nhà viết
tặng tôi một câu “Cuộc đời con người cốt lõi là được lìa
xa thân thể một cách an lạc và giải thoát”.
Thưa Thầy Tư Trừng, Thầy và tôi dù âm dương cách trở,
tôi vẫn an nhiên vì biết rõ, Thầy đã đạt được điều cốt lõi
của riêng mình !
Nam Mô Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật !
(Doanh nhân Tạ Thị Ngọc Thảo)
của bạn Nguyễn Quang Huy (12C). Một số trong chúng
ta đã từng học thầy ở đại học . Thầy từng du học bên
Mỹ trước bảy lăm , từng là fan của ban nhạc the Beatles.
Thầy sống độc thân cho đến lúc qua đời .
Xin giới thiệu bài viết sau đây của chị Tạ thị Ngọc Thảo ,
một người đồng cảm với Thầy .
THẦY TƯ TRỪNG __________________________
*Thầy Tư Trừng, không phải là “Thầy bốn Trừng”, như cách
gọi thứ trước tên sau của dân miền Nam chúng tôi thường
dành xưng hô với người lớn tuổi. Người Huế thì gọi là
“Thầy Trừng” vì Thầy là thầy giáo của Tăng- Ni và của nhiều
thế hệ học sinh- sinh viên Huế. Tên đủ của Thầy là Nguyễn
Tư Trừng, người vừa từ trần vào chiều hôm qua, ở Huế; lúc
trời đang mưa vì chớm bão !
*Người viết bài này không biết sự nghiệp thân thế của Thầy,
hoàn cảnh chung thế nào, hoàn cảnh riêng ra sao, chỉ biết
rằng, sau vài lần hội ngộ, sau vài lần trao đổi, Thầy và tôi
có tình thân ái với nhau. Chính vì tình thân ái đó mà, trong
lúc nhục thân của Thầy còn chưa tẩm liệm, tôi đã thắp nén
nhang lên bàn thờ Phật, rồi tĩnh tâm viết những dòng này.
*Cách đây đôi ba bữa, được tin Thầy không khỏe, tôi vội tìm
đến nhà thăm vào một buổi chiều không có nắng, ở Huế. Đang
thiêm thiếp sâu, chợt Thầy ngước mặt lên, thấy tôi, mắt Thầy
cười lấp lánh. Tôi cung kính chấp tay: “thưa Thầy”, rồi ngồi thật
khẽ vào cái ghế thấp bên cạnh. Rất cố gắng Thầy thì thào vào
tai tôi: “sao chị gọi tôi là thầy? tự đáy lòng tôi không dám nhận
chị là trò”. Tôi cười và im lặng…
Tại Thầy không biết đó thôi, dù chưa đủ duyên ngồi nghe Thầy
giảng bài, nhưng tôi đã học ở Thầy rất nhiều, từ cách suy nghĩ,
hành xử và lời nói. Với tôi, Thầy là một người Huế chuẩn mực,
một Phật tử thuần thành, một ấn tượng đẹp và sâu !
*Thầy còn nhớ không, Thầy và tôi gặp nhau lần đầu tiên trong
dịp Tuần Văn hóa Phật Giáo lần thứ nhất tổ chức tại Từ Đàm,
lúc đó chùa còn đang xây dựng dở dang. Sau giờ tôi thuyết trình,
Thầy chủ động gặp tôi và chỉ nói một câu: “tôi thích giọng miền
Nam của chị”. Tôi cũng đáp lại một câu y chang như vậy: “tôi
thích cái áo dài của ông”. Thế là quen và, chỉ thế thôi.
*Lần thứ hai tôi được gặp lại Thầy trong dịp lễ khánh thành chùa
Từ Đàm, vô tình và cùng một lúc, Thầy Quang Nhuận cài bông đại
biểu cho Thầy và tôi giống màu nhau, màu xanh dương; Thầy tỏ
ra thú vị với sự trùng hợp này. Lúc chùa mời cơm, tôi quan sát,
thấy Thầy tìm một góc khuất, vuốt lại áo dài rồi lấy cái lược nhỏ
ra chải đầu rất cẩn thận mới bước vào nhà ăn. Nhưng Thầy lại
không ngồi vào bàn ăn như mọi người mà tìm tới chào một số khách
lớn tuổi, rồi đi ra. Tôi cũng bước ra theo Thầy, và đây là dịp tôi
được Thầy dạy cho nhiều bài học.
*Bàn chuyện ăn cơm chùa, Thầy nói: “cơm chùa tuy thanh bần
nhưng nặng tình, nặng nghĩa; ăn cơm chùa phải tự xét mình có
xứng với bữa ăn chưa?”. Câu này đến giờ tôi vẫn luôn học.
Bàn chuyện Tăng đoàn, Thầy bày tỏ suy nghĩ rất riêng: “tôi mộ
t lòng kính Phật trọng Tăng- Ni, không bao giờ dám suy nghĩ
Tăng- Ni có xứng với sự kính trọng của tôi không; Tăng- Ni
luôn tự mình biết rõ điều đó!”. Câu này, tôi nghĩ, không chỉ một
mình tôi học mà tất cả những ai là con Phật đều phải nằm lòng.
*Khi bàn tới nề nếp sinh hoạt, Thầy chia sẻ: “Phật tử là con
nhà chùa nhưng nếp nhà vua, vì vậy ăn, uống, ngủ, nghỉ, đi,
đứng, nằm, ngồi, phải uy nghi và sang trọng; được như vậy
là kính người, trọng mình”. Từ đó tôi luôn cố gắng học ở Thầy
sự tươm tất, thanh tao của người con Phật. Tôi để ý, khi cần
phát biểu, Thầy không uốn lưỡi bảy lần mà viết ra giấy, viết
rất cẩn thận, rồi đọc từng chữ mình viết một cách chậm rãi.
Điều đó cho thấy, Thầy rất cẩn trọng khi phát ngôn. Bài học
này tôi học cả đời có khi còn chưa thuộc !
…Cái buổi chiều không có nắng ở Huế mà tôi đến thăm Thầy
ở nhà cách đây vài bữa, cả Thầy và tôi đều biết đây là lần
gặp cuối. Trao tận tay Thầy giỏ hoa, tôi thấy, đôi bàn tay
xanh xao của Thầy lần vuốt những bông hoa màu đỏ thắm;
gương mặt Thầy lúc đó sáng rực. Tôi nói: “tôi chọn bông
màu đỏ vì cuộc hội ngộ này vui, chớ không buồn”; Thầy
đồng tình. Thấy trời đã chạng vạng tôi dợm chào về, Thầy
bịn rịn, hỏi: “chị nán ở Huế thêm ba ngày nữa được không?”.
Tôi trả lời rất nhẹ: “đến rồi đi, tan rồi hợp, sanh rồi tử,
vui rồi buồn…, đó là lẽ thường tình. Thầy và tôi tạm chào
nhau nơi này rồi lại gặp nhau nơi khác, nghen”;
biết tôi lém lĩnh, Thầy cười !
*Trước khi tôi đi, Thầy đọc và nhờ cô em trong nhà viết
tặng tôi một câu “Cuộc đời con người cốt lõi là được lìa
xa thân thể một cách an lạc và giải thoát”.
Thưa Thầy Tư Trừng, Thầy và tôi dù âm dương cách trở,
tôi vẫn an nhiên vì biết rõ, Thầy đã đạt được điều cốt lõi
của riêng mình !
Nam Mô Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật !
(Doanh nhân Tạ Thị Ngọc Thảo)
NÓI CHUYỆN THI CA
Ngồi cùng Thầy nói chuyện thi ca
Hoàng hôn xuống bên dòng Ngự Hà
Ánh chiều tà trên lầu Thượng Tứ
Thoang thoảng hương sen với hoa nhài
Thơ Thầy tinh khiết tựa ban mai
Lời Thầy chói lọi núi sông dài
Một buổi cùng Thầy đàm thế sự
Ba năm đọc sách thoáng qua rồi
Hoàng hôn xuống bên dòng Ngự Hà
Ánh chiều tà trên lầu Thượng Tứ
Thoang thoảng hương sen với hoa nhài
Thơ Thầy tinh khiết tựa ban mai
Lời Thầy chói lọi núi sông dài
Một buổi cùng Thầy đàm thế sự
Ba năm đọc sách thoáng qua rồi
Similar topics
» THĂM THẦY NGÀY MÙA ĐÔNG
» VIDEO : THĂM THẦY PHAN THUẬN AN , NHÀ HUẾ HỌC_THẮP HƯƠNG TƯỞNG NHỚ THẦY CHÂU TĂNG , THẦY LÊ THẾ TÂM _ THĂM NHÀ THẦY LÊ VĂN TRUNG DẠY TOÁN
» Thầy Lê Khắc Cầm , Thầy Nguyễn Đức Đồng ,Thầy Phan Văn Chạy, Thầy Đoàn văn Khuyến , Thầy Trương Công Quy
» THĂM TẾT QUÝ THẦY CÔ
» Quốc Học đệ huynh _ và VIDEO : TƯ DUY NGÔ ĐÌNH LỢI_VIDEO :Thăm Thầy Nguyễn Tâm Tháp ở 308/5 Hoàng Diệu Đà Nẵng và Thầy Cô Nguyễn Thiếu Dũng ở 190 Trưng Nữ Vương , Đà Nẵng
» VIDEO : THĂM THẦY PHAN THUẬN AN , NHÀ HUẾ HỌC_THẮP HƯƠNG TƯỞNG NHỚ THẦY CHÂU TĂNG , THẦY LÊ THẾ TÂM _ THĂM NHÀ THẦY LÊ VĂN TRUNG DẠY TOÁN
» Thầy Lê Khắc Cầm , Thầy Nguyễn Đức Đồng ,Thầy Phan Văn Chạy, Thầy Đoàn văn Khuyến , Thầy Trương Công Quy
» THĂM TẾT QUÝ THẦY CÔ
» Quốc Học đệ huynh _ và VIDEO : TƯ DUY NGÔ ĐÌNH LỢI_VIDEO :Thăm Thầy Nguyễn Tâm Tháp ở 308/5 Hoàng Diệu Đà Nẵng và Thầy Cô Nguyễn Thiếu Dũng ở 190 Trưng Nữ Vương , Đà Nẵng
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|
Tue Jan 29, 2019 8:31 am by Admin
» GẶP MẶT THÂN MẬT QUÝ THẦY CÔ NGÀY 23 / 10 / 2018
Fri Oct 26, 2018 9:58 am by Admin
» CHÚC MỪNG ĐÁM CƯỚI CON TRAI ÚT CỦA LÊ BÌNH
Mon Jun 18, 2018 7:15 am by Admin
» BẢN TIN KẾT NỐI
Sun May 13, 2018 5:55 am by Admin
» CHÚC MỪNG ĐÁM CƯỚI CON GÁI LÊ BÁ TUẤN
Thu May 10, 2018 6:05 am by Admin
» CÔNG TRÌNH CỦA NHỮNG TẤM LÒNG QUỐC HỌC CHÂN CHÍNH
Thu Apr 26, 2018 6:36 pm by Admin
» NHẬT KÝ THƠ : MỘT CHUYẾN XUÔI NAM VÀ NGƯỢC BẮC
Sun Apr 15, 2018 5:32 am by Admin
» THƯƠNG TIẾC BẠN TẠ VĂN HÙNG - CHÍN 2 - 12 B2
Mon Mar 05, 2018 5:47 am by Admin
» GẶP MẶT CHÀO 2018
Thu Mar 01, 2018 3:20 pm by Admin