Liên lớp Quốc Học Khóa 1967-1974


Join the forum, it's quick and easy

Liên lớp Quốc Học Khóa 1967-1974
Liên lớp Quốc Học Khóa 1967-1974
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

Latest topics
» TƯỞNG NHỚ TẠ VĂN HÙNG - BY VÕ VĂN TRINH
MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 I_icon_minitimeTue Jan 29, 2019 8:31 am by Admin

» GẶP MẶT THÂN MẬT QUÝ THẦY CÔ NGÀY 23 / 10 / 2018
MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 I_icon_minitimeFri Oct 26, 2018 9:58 am by Admin

» CHÚC MỪNG ĐÁM CƯỚI CON TRAI ÚT CỦA LÊ BÌNH
MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 I_icon_minitimeMon Jun 18, 2018 7:15 am by Admin

» BẢN TIN KẾT NỐI
MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 I_icon_minitimeSun May 13, 2018 5:55 am by Admin

» CHÚC MỪNG ĐÁM CƯỚI CON GÁI LÊ BÁ TUẤN
MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 I_icon_minitimeThu May 10, 2018 6:05 am by Admin

» CÔNG TRÌNH CỦA NHỮNG TẤM LÒNG QUỐC HỌC CHÂN CHÍNH
MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 I_icon_minitimeThu Apr 26, 2018 6:36 pm by Admin

» NHẬT KÝ THƠ : MỘT CHUYẾN XUÔI NAM VÀ NGƯỢC BẮC
MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 I_icon_minitimeSun Apr 15, 2018 5:32 am by Admin

» THƯƠNG TIẾC BẠN TẠ VĂN HÙNG - CHÍN 2 - 12 B2
MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 I_icon_minitimeMon Mar 05, 2018 5:47 am by Admin

» GẶP MẶT CHÀO 2018
MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 I_icon_minitimeThu Mar 01, 2018 3:20 pm by Admin

Latest topics
» TƯỞNG NHỚ TẠ VĂN HÙNG - BY VÕ VĂN TRINH
MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 I_icon_minitimeTue Jan 29, 2019 8:31 am by Admin

» GẶP MẶT THÂN MẬT QUÝ THẦY CÔ NGÀY 23 / 10 / 2018
MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 I_icon_minitimeFri Oct 26, 2018 9:58 am by Admin

» CHÚC MỪNG ĐÁM CƯỚI CON TRAI ÚT CỦA LÊ BÌNH
MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 I_icon_minitimeMon Jun 18, 2018 7:15 am by Admin

» BẢN TIN KẾT NỐI
MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 I_icon_minitimeSun May 13, 2018 5:55 am by Admin

» CHÚC MỪNG ĐÁM CƯỚI CON GÁI LÊ BÁ TUẤN
MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 I_icon_minitimeThu May 10, 2018 6:05 am by Admin

» CÔNG TRÌNH CỦA NHỮNG TẤM LÒNG QUỐC HỌC CHÂN CHÍNH
MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 I_icon_minitimeThu Apr 26, 2018 6:36 pm by Admin

» NHẬT KÝ THƠ : MỘT CHUYẾN XUÔI NAM VÀ NGƯỢC BẮC
MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 I_icon_minitimeSun Apr 15, 2018 5:32 am by Admin

» THƯƠNG TIẾC BẠN TẠ VĂN HÙNG - CHÍN 2 - 12 B2
MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 I_icon_minitimeMon Mar 05, 2018 5:47 am by Admin

» GẶP MẶT CHÀO 2018
MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 I_icon_minitimeThu Mar 01, 2018 3:20 pm by Admin

May 2024
MonTueWedThuFriSatSun
  12345
6789101112
13141516171819
20212223242526
2728293031  

Calendar Calendar

May 2024
MonTueWedThuFriSatSun
  12345
6789101112
13141516171819
20212223242526
2728293031  

Calendar Calendar

Affiliates
free forum

Affiliates
free forum


MỘT THỜI ĐỂ YÊU

3 posters

Trang 2 trong tổng số 2 trang Previous  1, 2

Go down

MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 Empty TIẾNG MƯA

Bài gửi  huynhcongtoan Thu Sep 25, 2014 3:26 pm

Tiếng mưa!
Chiều nay mưa tầm tả! Mình giảng mình nghe, học sinh thì nghe tiếng mưa rơi trên mái tole.
Tự nhiên nhớ những ngày đi học ở Huế, Lớp Toán học thêm, cô Quế Hương dạy ở khuôn Thường Lạc, trước mặt "Chè Chùa".
Lớp học có khi nghe mà không thấy (cúp điện). Có khi thấy mà không nghe như chiều nay.
Chao ơi! nhớ những ngày xưa, mọi việc như chỉ mới ngày hôm qua!
Đi dạy cô Quế Hương thường mặc chiếc áo dài trắng nữ sinh.
Giờ cô ở đâu?

huynhcongtoan

Tổng số bài gửi : 43
Join date : 09/07/2014
Age : 67

Về Đầu Trang Go down

MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 Empty Chuyện chúng mình

Bài gửi  huynhcongtoan Sat Sep 27, 2014 11:16 am

Truyện cực ngắn của Toan Huynh Cong
CHUYỆN CON GÀ
Tôi và hắn thân nhau lắm, học với nhau 6 năm trung học. Ngày học thi hai đứa hẹn với nhau đậu tốt nghiệp cấp III sẽ cùng chia đôi con gà luộc, vài ly rượu và nói chuyện trên trời dưới đất.
Ngày coi bảng tốt nghiệp hai đứa uống với nhau ly cafe vì không có tiền mua gà! Hai đứa lại hẹn ngày đậu đại học.
Ngày đậu Đại học rồi cũng đến, ăn mừng cũng chỉ là ly cafe vì không có tiền mua gà. Hai đứa lại hẹn nhau ngày ra trường.
Ngày ra trường: quá nhiều chuyện phải lo, lo nhiệm sở, lo vợ lo bồ nên con gà đành hẹn lại.
Hắn về làm việc ở SG, thỉnh thoảng tôi vẫn ghé với hy vọng được... ăn gà. Nhưng hắn bận quá, hai đứa cũng chỉ uống với nhau ly cafe lúc nửa đêm.
Đến giờ, gần 60 tuổi rồi, tôi với hắn vẫn chưa được ngồi với nhau trước con gà luộc và ly rượu đế.
Gà ơi! biết đến bao giờ!!!

huynhcongtoan

Tổng số bài gửi : 43
Join date : 09/07/2014
Age : 67

Về Đầu Trang Go down

MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 Empty TÔN SƯ TRỌNG ĐẠO

Bài gửi  huynhcongtoan Sun Sep 28, 2014 6:32 am

Truyện cực ngắn của Toan Huynh Cong
BÀI HỌC TÔN SƯ TRỌNG ĐẠO
Ba năm trước, đúng ngày 20/11,tôi đến thăm ông cậu trưởng họ mẹ.
Thời trẻ ông cậu là giáo học, giờ ông cậu đã ngoài trăm tuổi!
Tại nhà ông cậu tôi gặp ông lão tám mươi hai tuổi. Ông lão là học sinh đến thăm thầy giáo cũ!
Một bài học về tôn sư trọng đạo!
Bao nhiêu năm nay có khi nào bạn đến thăm thầy giáo cũ năm mươi năm trước không?
Riêng tôi thì không!
Thầy cô của con ơi! con có lỗi!

huynhcongtoan

Tổng số bài gửi : 43
Join date : 09/07/2014
Age : 67

Về Đầu Trang Go down

MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 Empty HAPPY

Bài gửi  huynhcongtoan Wed Oct 08, 2014 7:00 am

HAPPY
Ngày xưa hắn và tôi nghèo lắm. Tôi chở nước đá thuê, hắn sửa xe đạp kiếm tiền ăn học. Hai đứa tôi hứa với nhau là phải cố học và nhất định sau này không được nghèo.
Sau nhiều năm cố gắng, chúng tôi đều tốt nghiệp đại học. Hai đứa chia tay, đứa lên rừng, đứa xuống biển.
Ba mươi lăm năm sau, hắn đến thăm tôi. Tôi đón tiếp long trọng, dự định khoe mình không nghèo như xưa nữa.
Hắn đến, không hỏi nhà hỏi cửa, không hỏi Camry, Lexus, Hắn chỉ hỏi tôi một câu: Mày sống có HAPPY không (?).
Thì ra Happy là cái quý nhất trên đời!

huynhcongtoan

Tổng số bài gửi : 43
Join date : 09/07/2014
Age : 67

Về Đầu Trang Go down

MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 Empty Những Thầy Cô Quốc Học của tôi

Bài gửi  huynhcongtoan Sat Oct 11, 2014 11:18 am

Quốc học , ký ức một thời
CÁC THẦY GIÁO CỦA TÔI
Chúng tôi vào trường Quốc học vào mùa hè năm 1968, sau những ngày biến động lịch sử và sau một kỳ thi tuyển khá gay go. Với những học sinh 11,12 tuổi, vừa rời ghế trường tiểu học như chúng tôi, thì ngôi trường chúng tôi sẽ học trong suốt 7 năm sắp đến thật quá lớn, quá đẹp và quá uy nghi. Vì vậy đứa nào cũng mừng quá mức, có đứa còn nhảy cỡn lên trong ngày nhập học đầu năm lớp 6 .
Khối 6 (hồi ấy gọi là đệ thất ) chúng tôi được chia thành 6 lớp, từ 6/1 ( pháp văn ) đến 6/6. Những ngày đầu vào học - thật lạ - chúng tôi có nhiều thầy cô quá, không như tiểu học , mỗi lớp chỉ một thầy hoặc cô. Thầy cô được gọi là Giáo sư, mỗi lớp có một giáo sư hướng dẫn. Khối lớp 6 học dãy nhà trệt nhìn qua trường Đồng Khánh. Thời gian đã gần 40 năm, ký ức lờ mờ, hồi ấy chúng tôi sợ nhất là thầy Vi, giám thị. Nhưng cũng nhờ thầy mà mỗi lần xếp hàng chúng tôi đỡ ồn ào hơn .
Cô giáo tiếng Anh đầu tiên trong đời tôi là cô Phan Thị Hiền Viên, cô thật hiền và thật đẹp. Có lẽ vì thấy tôi hiền lành, trắng trẻo, áo quần nghiêm túc nên cô gọi tôi là "Học sinh gương mẫu ". Chỉ tiếc là kỳ thi đệ nhất lục cá nguyệt, "Học sinh gương mẫu " của cô làm bài tiếng Anh , câu cú đầy đủ chỉ bỏ quên cái "To be " ở nhà , lẽ ra ăn ngỗng , nhưng thương tình cô cho điểm trung bình, hú hồn .
Năm lớp 6 tôi còn nhớ thầy Khuyến dạy môn vẽ. Thầy Tuấn dạy môn Vạn vật , thằng Hà trong lớp quá quậy, giả tiếng mèo kêu trong lúc thầy giảng bài được thầy mời lên bảng đóng vai mèo, bò qua bò lại và kêu " meo , meo ... ". Thầy Châu Tăng dạy chúng tôi môn Toán, giờ học đầu tiên thầy hỏi ai biết số La Mã, thằng Hạnh " mèo " xung phong, thầy bảo viết con số đến hàng triệu, chịu thôi, thế là thầy bắt đầu giảng về cách viết.
Từ giã lớp 6, chúng tôi lên lớp 7, với những thầy cô mới. Đến giờ tôi vẫn còn nhớ giọng nói của thầy Dũng, dạy môn Quốc văn.Thầy Huy dạy môn Vạn vật. Thầy Hồng dạy môn Công dân.
Năm học lớp 7, chúng tôi chịu tang Thầy Sang, dáng thầy cao lớn, dạy môn Sử địa . Thầy mất đột ngột do cao huyết áp. Khi thầy mất tôi có làm một bài thơ khóc thầy (...Con còn nhớ những chiều trong lớp học. Thầy ân cần dạy dỗ chúng con ...), bài thơ được đăng trong đặc san của trường, nhưng... không ai đọc được đặc san đó vì nó bị đốt toàn bộ trước khi được phát hành. Đó là đặc san " Bao giờ cho áo mẹ hồng " của học sinh Quốc học năm 1971.( Bao giờ cho áo mẹ hồng . Mẹ ra ngoài ngõ ngóng trông ba về ... ) .
Năm lớp 8 tôi nhớ đựoc nhiều nhất. Thầy Cao Thân dạy môn Toán và môn Lý Hóa . Thầy Bùi Ngọc Liên dạy môn quốc văn và là giáo sư hướng dẫn, thầy thật nghiêm khắc nhưng phương pháp giảng dạy của thầy thật hay. Cho đến giờ tôi vẫn còn đọc thuộc cả đoạn dài trong phần mở đầu của tiểu thuyết " Nửa chừng xuân " .Chúng tôi có giờ trần thuyết rất tuyệt . Mỗi học sinh nộp một quyển truyện, trao đổi. Mỗi tuần đọc một quyển , viết xuất xứ , tiểu sử tác giả , tóm tắt nội dung và ghi cảm nghĩ vào vở trần thuyết ,đến giờ trần thuyết chúng tôi nộp vở để thầy chấm sau. Một bạn lên trình bày bài làm của mình ,cả lớp góp ý kiến, nhờ thế mà kiến thức văn học chúng tôi tiến bộ rõ rệt. Tôi cũng nhớ Cô Tuyết dạy vạn vật, cô thật đẹp và thật hiền .
Những năm học lớp 7,8 thầy giáo già nhất của chúng tôi, và có lẽ của cả trường là thầy Đào, dạy hội họa . Một vài đứa trong chúng tôi vô lễ gọi đùa thầy là "Sư phụ ", sau này thầy Khuyến nhắc mới thôi. Thầy dạy Nhạc chúng tôi là thầy Mẫn và Thầy Phàm. Cho đến năm lớp 10 tôi với thằng Trai vẫn còn đi học đàn Mandolin thầy Mẫn dạy tại phòng khánh tiết của trường.
Lớp 9 tôi nhớ nhất là thầy Đệ nhờ môn "Toán chạy" của thầy: đúng thì 20 điểm, sai thì zero hoặc cho nợ. Thầy bảo chạy nhanh có khi ngã, nhờ đó mà chúng tôi cẩn thận hơn khi làm bài, nhanh nhưng phải đúng. Tôi cũng nhớ cô Toàn dạy Vạn vật. Thầy Minh dạy Anh văn. Năm lớp 9 chỉ học một học kỳ, đó là năm 1972 ,"Mùa hè đỏ lửa " .
Từ giã cấp II,chúng tôi vào cấp III. Lớn lắm rồi đấy ! (Đệ tam cơ mà). Chúng tôi có thêm môn Pháp văn của thầy Minh (Thầy còn rất trẻ ), học Anh văn với thầy Phương, học Toán với thầy Trung. Tôi nhớ nhất là thầy Trung : người gầy, chắc, nước da đen, giọng nói trầm ấm, phong thái luôn từ tốn, nhẹ nhàng nhưng cứng rắn . Môn Toán của thầy thật hấp dẫn, cho đến giờ mỗi khi nhớ về thầy, tôi thấy lòng mình ấm áp lạ kỳ.
Năm lớp 11 có một điều hết sức ấn tượng đối với chúng tôi, đó là lễ kỹ niệm ngày thành lập trường. Trường tổ chức " Đại quảng diễn " . Đây là một lễ hội hóa trang, diễn lại cả quá trình tiến hóa của loài người, các giai đoạn lịch sử của dân tộc, các câu chuyện dân gian . Lớp tôi ( 11B3 ) diễn lại cuộc khởi nghĩa của Hai bà Trưng, lớp 11A1 diễn "Người tiền sử ", các lớp khác với: "Các thế hệ học sinh Quốc học ", " Sự tích trầu cau ", " Sự tích bánh chưng bánh dày ", " Nguyễn Huệ - Tây Sơn "...
Hồi ấy lớp tôi diễn lại cuộc khởi nghĩa của Hai Bà Trưng, cái khó là hai con voi cho Hai Bà. Bàn mãi rồi cũng nghĩ ra, chọn nhà thằng Đoan làm "công trường ", chúng tôi bắt tay vào việc. Mới đầu mấy đứa học sinh Đồng Khánh cho là chúng tôi làm hai chiếc trực thăng, có đứa lại cho là chúng tôi làm hai con khủng long. Cho đến ngày lễ, hai con voi trắng thật đẹp, to bằng voi thật, một con vòi cong, một con vòi thẳng. Thằng Khuynh và thằng Nghĩa lớp tôi đóng vai hai bà quá đẹp, khiến bọn con trai chúng tôi mê mẫn. Hồi ấy tôi cũng mê thằng Khuynh, đóng vai bà Trưng Trắc. Phải nói,làm voi,công đầu là của thằng Thông và thằng Đoan, vì thế sau giải phóng thằng Đoan bị công an "bắt" đi một ngày, tưởng chuyện gì ghê gớm, té ra công an nhờ hắn chỉ cách làm voi - Lễ hội quá thành công, chúng tôi hào hứng quá, đến nổi sau lễ nhà trường phải có công văn nhắc nhở học sinh phải tập trung cho việc học tập .
Từ giã năm lớp 11, chúng tôi bước vào năm lớp 12. Lớp chúng tôi có một số đứa phải nhập ngũ, một số đứa làm lại giấy tờ nhảy ra trường tư học để trốn (Có đưa lo xa nhảy từ năm lớp 10 ). Chúng tôi hết hồn nhiên vì viễn cảnh cái lon hạ sỹ hay trung sỹ trên ve áo. Đứa nào cũng trở nên trầm ngâm, ít nói. Chúng tôi cố gắng học tập để hy vọng vào một tương lai sáng sủa hơn. Năm lớp 11 tôi nhớ thầy Duẫn dạy Anh văn, thầy Tri dạy Toán, thầy Hưng dạy Pháp văn, thầy Chi dạy Quốc văn, cô Liên dạy sử địa. Thầy Châu Tăng thường tổ chức nói chuyện chuyên đề, nhờ đó mà kiến thức phổ thông của chúng tôi dần dần được nâng cao .
Năm 12, chiến sự càng lan rộng, chúng tôi vừa học vừa lo theo dõi tình hình, ngày nào lên trường cũng bàn tán. Các thầy cô thì cố gắng dạy dỗ chúng tôi hơn. Chúng tôi thì vừa học vừa run,(năm cuối cấp mà), cố gắng để thi đỗ cao. Lúc này kỳ thi tú tài đã được tổ chức theo kiểu thi trắc nghiệm, quá mới mẻ đối với chúng tôi, người ta gọi đó là tú tài IBM. Các thầy cô tôi vẫn còn nhớ là thầy Quỳnh dạy môn Lý-hóa, thầy Hạo dạy môn Toán, Thầy Tư dạy môn Quốc văn, Thầy Nghĩa dạy chúng tôi môn Vạn vật và cũng là giáo sư hướng dẫn. Thầy An dạy môn Sử địa. Thầy Lân dạy môn Anh văn. Tôi nhớ nhất là thầy Châu dạy môn Triết, ngày nào vào lớp cũng nói chuyện tình hình chiến sự, đặc biệt là khi các trận đánh lớn ở Tây nguyên mở màng, tháng 3 năm 1975 .
Sau ngày giải phóng, chúng tôi lác đác trở về trường, dần dần rồi cũng đủ. Lại lao vào học, rồi lại thi tốt nghiệp phổ thông, thi đại học. Chúng tôi chia tay với thầy cô, và có rất nhiều thầy, cô tôi không có dịp gặp, không biết tin kể từ ngày đó
Ba mươi năm đã trôi qua, chúng tôi đã sắp bước vào tuổi 50*. Thầy cô chúng tôi ít nhất cũng 65, 70, có khi hơn và có lẽ nhiều Vị đã không còn .
Nhưng dù ở đâu, dù thời gian có dài vô kể chúng tôi vẫn nhớ, và biết ơn các thầy các cô dạy dỗ chúng tôi nên người, đã cho chúng tôi kiến thức để trưởng thành.
Huỳnh Công Toàn
(*) Bài này viết hơn gần 10 năm rồi, hồi đó Toàn sắp bước vào tuổi 50. Còn bây giờ đã gần 60 tuổi.

huynhcongtoan

Tổng số bài gửi : 43
Join date : 09/07/2014
Age : 67

Về Đầu Trang Go down

MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 Empty TIẾNG MƯA 2

Bài gửi  huynhcongtoan Sun Oct 19, 2014 10:16 am

TIẾNG MƯA!
Chiều mưa tầm tã!
Hắn giảng hắn nghe, học sinh thì nghe tiếng mưa rơi trên mái tole.
Tự nhiên hắn nhớ những ngày còn đi học. Lớp Toán học cô giáo hắn kính yêu nhất hồi đó.
Lớp học cô giáo dạy có khi "nghe mà không thấy" vì cúp điện. Có khi "thấy mà không nghe" như chiều nay.
Nhờ tiếng mưa mà hắn nhớ đến cô, không dưng hắn thấy buồn và cảm thấy có lỗi!

huynhcongtoan

Tổng số bài gửi : 43
Join date : 09/07/2014
Age : 67

Về Đầu Trang Go down

MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 Empty CHỮ "LÀM" CỦA NGƯỜI PHỤ NỮ

Bài gửi  huynhcongtoan Mon Oct 20, 2014 1:13 pm

NHÂN NGÀY 20.10 THÂN TẶNG QUÝ CHỊ EM BÀI VIẾT
Bài này Huỳnh Công Toàn đã gởi hôm 8.3.2014. Nay xin gởi lại
CHỮ "LÀM" CỦA NGƯỜI PHỤ NỮ
Tình cờ đọc trên mạng tôi thấy người ta “bôi bác” đàn ông. Họ nói cuộc đời người đàn ông gắn liền với chữ “ĂN”. Đại loại như là:
Khi còn nhỏ thì “ăn học”. Xin tiền ba mẹ mua quà không được thì “ăn vạ”. Lớn chút nữa thì “ăn chơi”, “ăn mặc”, “ăn diện” để tán tỉnh các cô. Lỡ “ăn nói bậy bạ” thì “ăn bạt tai”. Khi chán vợ thì "ăn vụng". “ăn gian nói dối”. Nói với vợ là đi “ăn cơm khách” nhưng thực ra là đi “ăn bánh trả tiền”. Vợ mà biết được cho “ăn gậy”, đuổi ra khỏi nhà đi “ăn mày".Vân vân và vân vân
Nghe mà tức anh ách! càng nghĩ càng tức. Dự định “ăn miếng trả miếng” tôi cũng cố nghĩ xem đàn bà “ăn” gì!. Nghĩ mãi, tôi thấy phụ nữ chẳng thích hợp với chữ “ăn” tí ti nào cả, có chăng chỉ là “ăn hàng” nhưng phụ nữ ăn hàng chẳng bằng một chút của đàn ông “ăn nhậu”.
Vậy cuộc đời người phụ nữ gắn với chữ gì? Suy nghĩ đúng hai ngày ba đêm, lục hết sách vở tôi thấy chẳng có ai nói phụ nữ hợp với chữ gì. Các nhà hiền triết Đông, Tây, Kim, Cổ thường bốc phụ nữ lên tận mây xanh. Tỷ như:
-"Trên đời này chỉ có hai cái đẹp: Phụ nữ và Hoa hồng"./ - "Phụ nữ được tạo dựng nên để làm dịu sự hung hãn trong tính cách của người đàn ông”./ -" Rung cảm, yêu, chịu đau khổ, hy sinh: những chữ này mãi mãi dệt nên trang đời của phụ nữ".
Nghe mà phát rét!
Một đêm phiền muộn (vì chưa nghĩ ra chữ thích hợp với người phụ nữ, “trả thù” cho cái việc bị nói “ham ăn”), tôi phát hiện ra rằng cuộc đời người phụ nữ gắn liền với chữ… “Làm”.
Khác với chữ “ăn” hàm ý nhiều hư hỏng, chữ “làm” của người phụ nữ đa số là tuyệt vời. Bởi thế thay vì tìm cách lên án phụ nữ, “trả thù” cho cái chữ “ăn” đáng ghét trên, tôi lại “trở giáo quy hàng” viết bài này ca ngợi phụ nữ.
Lúc còn nằm nôi, người-phụ-nữ-tương-lai thường biểu diễn “làm xấu” mang lại tiếng cười hạnh phúc cho cả gia đình. Lớn hơn một chút khi đi mẫu giáo, lớp một, lớp hai, là “làm nũng”. Nhưng cũng cô bé hay làm nũng này, nếu không vừa ý sẽ “làm nung làm nẫy”, “làm khó” cho bố mẹ. Mới mười lăm, mười sáu tuổi con gái đã biết “làm điệu”, “làm duyên làm dáng”, khiến không ít chàng trai mới lớn phải ngẫn ngơ.
Lớn hơn chút nữa, khi có người để ý thì các cô thường “làm cao”, ra cái vẻ “Ta đây lo học là chính, nhà ngươi liệu mà tránh xa nơi khác”.
Thân hơn một chút, rủ đi chơi buổi đầu thì các cô lại “làm khó làm dễ” để “làm khổ” cánh đàn ông.
Khi đã đến tuổi lập gia đình, mọi việc đều thuận lợi, chàng trai ngỏ lời cầu hôn thì thường bị các cô “làm lơ”. Nhưng khi thấy chàng trai lơ không nhắc đến nữa thì các cô lại nhất định đòi “làm thiệt”.
Thế là “làm lễ hỏi”, “làm lễ cưới”. Cô gái ngày xưa lên xe hoa về nhà chồng để “làm vợ”, “làm dâu” và sau này là “làm mẹ”.
Hai chữ "làm vợ" quyết định cả cuộc đời của người phụ nữ. Nó có thể là hạnh phúc ngọt ngào hoặc là trăm nỗi đắng cay, và khi đã làm vợ rồi thì người phụ nữ sẳn sàng “làm thinh” để giữ gìn hạnh phúc gia đình.
Ngày xưa con gái đi làm dâu thường bị nhiều điều ấm ức, các bà mẹ chồng, có lẽ cảm thấy tình cảm đứa con trai dành cho mình bị san sẻ cho người khác nên thường quay sang “làm hung làm dữ” với cô con dâu mới, bởi thế làm dâu thường đi kèm nhiều nước mắt. Nhưng dù khổ cực, ấm ức bao nhiều nàng dâu cũng chấp nhận và luôn hiếu thảo với mẹ chồng:
-Phải đâu mẹ của riêng anh
Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi
Mẹ tuy không đẻ không nuôi
Mà em ơn mẹ suốt đời chưa xong…
-Chắt chiu từ những ngày xưa
Mẹ sinh anh để bây giờ cho em
(Xuân Quỳnh)
Khi gia đình gặp khó khăn, người phụ nữ sẳn sàng:
Quanh năm buôn bán ở mom sông.
Nuôi đủ năm con với một chồng.
Lặn lội thân cò khi quảng vắng
Eo sèo mặt nước buổi đò đông… (Trần Tế Xương)
Công việc nhà, những công việc không tên cũng đều phải nhờ tay người phụ nữ: làm tiệc, làm bếp, làm cơm, làm rau, làm gà, làm vịt…Nhưng dù bận trăm công ngàn việc người phụ nữ vẫn không quên thiên chức của mình, đó là “làm mẹ”.
Kể từ khi hình thành trong bụng mẹ, đến khi đủ hình hài, chín tháng cưu mang, mẹ đã hy sinh biết bao. Rồi khi vượt cạn mẹ có thể hy sinh cả mạng sống của mình để con ra đời lành lặn:
- Đàn ông đi biển có đôi/ Đàn bà đi biển mồ côi một mình (ca dao)
Rồi khi nuôi con
- Mẹ nuôi con biển hồ lai láng (ca dao)
- Một đời vốn liếng mẹ trao/ Cho con tất cả, mẹ nào giữ riêng… (ca dao)
Hai từ “làm mẹ” hàm chứa biết bao điều cao quý, thiên liêng: đó là suốt đời che chở, nuôi dưỡng, dạy dỗ con nên người, mẹ có thể hy sinh tất cả để con được hạnh phúc.
Khi con khôn lớn, thành gia thất, người phụ nữ bây giờ được “làm sui”, “làm mẹ chồng”, “làm mẹ vợ”.
Ngày cháu ra đời, người phụ nữ lại được lên chức: “làm bà nội”, “làm bà ngoại”, lại một lần nữa như làm mẹ, cũng thức suốt đêm canh cho con, cho cháu ngủ, cũng bế bồng, ầu ơ ru cháu bằng tất cả tình thương.
Nhiều năm trôi qua, nhiều thế hệ tiếp nối, người phụ nữ của ngày xưa có khi “làm bà Tổ” của một dòng họ.
Còn một chữ làm khiến cho người phụ nữ đã đẹp lại càng đẹp hơn, đó là “làm đẹp”. Làm đẹp có lẽ được sinh ra cùng một lần với người phụ nữ. Người phụ nữ làm đẹp không phải cho họ mà là để cho đời. Để làm đẹp, người phụ nữ lại có hàng trăm việc phải làm: làm đầu (làm tóc), làm móng tay, làm móng chân, làm trắng da, làm môi, làm mắt, làm lông mày, làm lông mi …
Làm xấu, làm nũng, làm nung làm nẫy, làm duyên làm dáng, làm điệu, làm cao, làm lơ, làm dâu, làm vợ, làm thinh, làm mẹ, làm đẹp…Từ thủa trong nôi cho đến khi nhắm mắt xuôi tay, cuộc đời người phụ nữ luôn gắn với chữ “Làm”.
HCT

huynhcongtoan

Tổng số bài gửi : 43
Join date : 09/07/2014
Age : 67

Về Đầu Trang Go down

MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 Empty CHỌC VỢ

Bài gửi  huynhcongtoan Tue Nov 04, 2014 8:56 pm

Truyện mới nè, tác giả HCT
CHỌC VỢ!
-Anh bóp tay cho em một chút! mỏi quá
Một lúc sau:
-Em hết mỏi rồi!
-Hết đâu mà hết, nó chạy đi chỗ khác!
-Đi đâu? Anh
-Qua tay anh!
Thế là vợ chồng cãi nhau
(Chuyện đọc cho vui thôi chứ tui bóp tay cho vợ cả đời mà có nói tiếng chi mô!)

huynhcongtoan

Tổng số bài gửi : 43
Join date : 09/07/2014
Age : 67

Về Đầu Trang Go down

MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 Empty CHIỀU BIỂN HỒ

Bài gửi  huynhcongtoan Sat Nov 15, 2014 5:41 am

MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 0a43c447-43be-4b02-bbd4-e9ee0acc9810_zps434c6906

MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 F647ae13-341c-4cc4-8e1c-e51a03c29bd1_zps05223ded

huynhcongtoan

Tổng số bài gửi : 43
Join date : 09/07/2014
Age : 67

Về Đầu Trang Go down

MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 Empty QUÀ GIÁNG SINH

Bài gửi  huynhcongtoan Sat Dec 20, 2014 11:28 am

QUÀ GIÁNG SINH
Tôi đến Pleiku vào những ngày cuối năm 81, Giáng sinh năm đó là giáng sinh đầu tiên của tôi ở nơi rừng núi mù sương này!
Cũng như ở Huế, Giáng sinh ở phố núi này trang trọng, đông vui và đầm ấm. Hồi ấy tôi thật sự ngạc nhiên vì không khí giáng sinh ở đây, và tôi cảm thấy Thiên Chúa có ở khắp mọi nơi, Ngài không quên nơi núi rừng “đèo heo hút gió” này. Hòa vào dòng người, tôi cũng đi xem lễ: một mình, cô đơn và trống vắng. Đó là mùa Giáng sinh đầu tiên của tôi nơi “đất lạ quê người”.
Nhiều năm sau, Giáng sinh nào tôi cũng có ở nhà thờ, nhìn lên tượng chúa và thấy lòng mình ấm áp lạ kỳ.
Khi đã có gia đình và đứa con đầu tiên, Giáng sinh lại ghi dấu trong tôi nhiều kỷ niệm. Khi con tôi còn nhỏ, hai cha con tôi đến nhà thờ vào đêm Giáng sinh. Tôi thường để con ngồi trên vai, cao thêm một chút để cháu được nhìn rõ hơn tượng Chúa, hang Bê - Lem, dòng người quỳ làm lễ hay những vở kịch từ những điển tích - trong Kinh Thánh - xa xưa. Hai cha con về nhà khi trời đã khuya và đứa con ngủ gục trên vai, hạnh phúc và ấm áp.
Nhiều, nhiều năm sau nữa, vợ chồng tôi lại đón Giáng sinh với con, nhưng lần này chúng tôi lại không đi cùng nhau, con tôi cũng không ngồi trên vai tôi để xem lễ, cũng không ngủ gục trên vai tôi lúc trở về. Cháu đi trước với chồng sắp cưới, vợ chồng tôi đi sau, nhìn hai cháu tay trong tay và cảm thấy hạnh phúc tràn đầy.
Năm nào cũng vậy, đó là những ngày lạnh giá, lạnh giá ngoài trời nhưng lòng tôi lại thấy ấm áp hạnh phúc biết bao.
Là người ngoại đạo, nhưng tôi luôn luôn nghĩ Thiên Chúa hiện diện trong vũ trụ này và mang lại an bình, hạnh phúc cho muôn loài, trong đó có gia đình tôi.
Khi tiết trời trở lạnh, các cửa hàng trưng bày những chiếc mũ Noel, những cây thông với nhiều rubăng lấp lánh và thanh âm bài ca “We Wish You A Merry Christmas” vang lên rộn rã khắp phố phường, những ánh đèn nhấp nháy trên nóc nhà thờ kéo dài xuống tạo thành hình “Ngôi sao lạ” đó là mùa Noel về. Giáng sinh như nhắc chúng ta chuẩn bị đón nhận Thiên Chúa giáng thế làm người – Đức Giê-su Ki-tô – để cứu độ nhân loại mang lại hạnh phúc cho muôn loài.
Vinh danh Thiên chúa trên trời
Bình an dưới thế cho người thiện tâm
Tôi thích hai chữ “thiện tâm” này. Và tôi nghĩ rằng dù có là tín hữu Kitô giáo hoặc là người ngoại đạo, nếu là người “Thiện Tâm” thì Chúa sẽ thương và Ngài sẽ ban “Bình an dưới thế”.
Đã qua 30 mùa Giáng sinh ở Pleiku thân yêu, gia đình tôi đầm ấm yên vui, có lẽ do lòng thương của Thiên Chúa. Vì thế trong mùa Giáng sinh này tôi ao ước được dâng tặng Người một món quà Sinh Nhật (Giáng sinh là lễ sinh nhật của Chúa Giê-su mà!). Một món quà thật đặc biệt hơn tất cả những món quà mà tôi đã từng tặng trong ngày sinh nhật cho bất cứ ai.
Tôi sẽ dâng tặng Ngài “Món quà yêu thương”!
Dâng tặng Chúa Giê-su món quà yêu thương chính là món quà mà chúng ta dành tặng cho những mảnh đời khốn khó. Những cụ già neo đơn không nơi nương tựa. Những em bé mồ côi, lang thang cơ nhỡ thèm có được một một vòng tay yêu thương, một tấm áo lành lặn, ấm áp hay đơn giản chỉ là một bữa ăn no.
Dâng tặng Chúa Giê-su món quà yêu thương chính là món quà mà chúng ta dành tặng cho những con người đang phải rên rỉ, đau đớn trong bệnh viện cần những bàn tay, những tấm lòng của người thầy thuốc.
Dâng tặng Chúa Giê-su món quà yêu thương chính là món quà mà chúng ta dành tặng cho những con người “thất cơ lỡ vận”, cũng có thể là những người đã một lần lầm lỗi đang mong chờ cơ hội để làm lại cuộc đời.
Món quà tình yêu dành dâng tặng Chúa Giê-su còn là lòng yêu thương của chúng ta dành cho cha mẹ, anh em và những người thân trong gia đình. Đó còn là lòng yêu thương của chúng ta dành cho thầy cô, bạn bè và tất cả mọi người chung quanh.
Không biết từ đâu và từ lúc nào tôi thuộc lòng câu:
Nếu đau khổ chia đôi, đau khổ còn một nửa
Nếu hạnh phúc chia đôi, nhân hạnh phúc hai lần.
Sự sẻ chia giữa người và người, thân và không thân: một câu thăm hỏi, một tiếng cám ơn, một lời chúc mừng, một sự cảm thông đồng cảm, một cử chỉ thân thiện, một lời chúc sức khỏe, một ánh mắt nồng ấm hay có khi chỉ là một nụ cười dành cho mọi người chung quanh cũng có thể là một món quà dâng tặng Chúa nhân ngày Giáng sinh.
Sống trong đời sống phải có một tấm lòng
Để làm gì em biết không?
Để gió cuốn đi!
Vâng! Để gió cuốn đi và đến với tất cả mọi người, đó là món quà quý giá dâng tặng Chúa Giê-su mừng sinh nhật của Người.
Và có lẽ còn nhiều món quà nữa, mỗi người đều có, tự đáy lòng mình: Những điều thiện, những ước mơ đóng góp cho cộng đồng, những việc làm thiết thực để xoa dịu nỗi đau của người khác.Và như thế có lẽ sẽ có vô vàn món quà quý giá dâng tặng chúa Giê-su trong dịp Giáng sinh này.
HCT
Ý tưởng từ một bài viết trên Internet

huynhcongtoan

Tổng số bài gửi : 43
Join date : 09/07/2014
Age : 67

Về Đầu Trang Go down

MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 Empty THÂN PHẬN ĐÀN ÔNG

Bài gửi  huynhcongtoan Sat Dec 27, 2014 8:13 am

Truyện cực ngắn
THÂN PHẬN ĐÀN ÔNG
Cày cuốc suốt đời nuôi con khôn lớn.
Gã chồng, con chỉ biết chồng, quên cha!
Thế là mất con!
Đến khi có cháu
Bà bỏ ông đi chăm cháu
Thế là mất luôn vợ!
Chao ôi! Thân phận đàn ông.
.....
Một mình ta với một mình
Ly cafe đắng một mình ta thôi!
HCT

huynhcongtoan

Tổng số bài gửi : 43
Join date : 09/07/2014
Age : 67

Về Đầu Trang Go down

MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 Empty HỞI LOÀI NGƯỜI

Bài gửi  huynhcongtoan Mon Dec 29, 2014 3:47 pm

THƯ GỞI LOÀI NGƯỜI
HCT - Thân tặng Lan Chau
Tôi sinh ra đời dưới một ngôi sao xấu, tôi chỉ là một chú nai nhỏ bé hiền lành. Gia đình tôi sống trong một hang đá ở vùng núi xa xôi hẻo lánh . Tôi lớn lên trong tình thương và sự bảo vệ của cha mẹ trước tất cả mọi kẻ thù.
Thế rồi một ngày kia tai họa đổ ập xuống đầu chúng tôi. Khuya hôm đó, cha tôi đi kiếm ăn và định mang ít gì về cho gia đình. Chờ mãi đến sáng vẫn không thấy cha về, mẹ tôi đi ra đi vào chờ đợi, anh em chúng tôi lòng như lửa đốt, anh cả - can đảm nhất trong mấy anh em - chạy ra con đường mà loài người mới làm, đứng trông. Thế rồi anh chạy vào vừa la vừa khóc báo tin là cha tôi đã bị thợ săn của loài người sát hại. Anh ấy kể đã nhìn thấy xác cha trên một chiếc xe, đầu thòng xuống, máu loang lổ trên bộ lông vàng, ngực bị thủng một lổ lớn, vẫn còn rỉ máu. Đôi mắt cha mở trừng trừng ngạc nhiên và tiếc nuối. Ôi thật là đau xót!.
Mấy tháng sau mẹ tôi cũng ra đi trong một tình huống tương tự, lần này thì trước mắt chúng tôi, mẹ bị nhóm thợ săn của loài người bắn chết, mẹ đã hy sinh thân mình che cho chung tôi khi cả gia đình rơi vào nơi phục kích của nhóm thợ săn.
Anh em chúng tôi mất cả cha lẫn mẹ, sống lây lất trong hang đá, không dám đi đâu, chỉ rời hang đi kiếm ăn khi trời đã khuya và về hang lúc trời chưa rạng sáng, vì thế chúng tôi thường xuyên bị đói, người cứ gầy rộc đi. Một buổi sáng 2 em tôi quỵ hẳn, không dậy được nữa, chúng tôi lại khóc tiễn các em đi. Chỉ còn lại 2 anh em, dựa vào nhau mà sống.
Một sáng ngày nọ, chúng tôi bị đánh thức dậy bởi những tiếng động dữ dội. Lén lén rời hang chúng tôi trèo lên mỏm đá nhìn xuống: Rất nhiều xe lớn, rất nhiều người tay cầm những vật lạ, nổ ầm ầm, họ gí sát những vật này vào các thân cây lớn, vụn gỗ bay tung tóe, tiếng la khóc của cây, tiếng ầm ỉ của máy, tiếng cười của người, tất cả tạo nên một thứ âm thanh ghê sợ. Từng dòng nhựa cây màu máu chảy xuống, rồi cả một cây cổ thụ - nơi là nhà của các bạn chim, của gia đình bạn sóc - đổ ập xuống, đè nát những cây con, những thân cây còn yếu ớt, chúng mới nẩy mầm vào mùa mưa năm ngoái, chưa kịp vươn mình ra hứng ánh sáng mặt trời đã vội gục mình trước sự tàn bạo của loài người
Rồi mùa mưa lũ đến, những năm trước lũ chỉ lên lưng chừng dốc đá bên con suối, năm đó lũ thật to, cuốn phăng tất cả, muốn thú trong khu rừng chạy tan tác, một số bị nước cuốn trôi, anh tôi mất tích, còn tôi thì rơi vào bẫy, bị đưa về thành phố, vào một nhà hàng lớn, suýt chút nữa tôi bị giết thịt, may nhờ có người thấy tôi không bị thương, bộ lông rất đẹp nên mua tôi về bán cho thảo cầm viên.
Đó là khoảng thời gian đau đớn nhất trong cuộc đời tôi, giờ đây tôi đang sống tủi nhục trong một hang đá giả, giữa một khu rừng giả, và tôi viết những dòng này gởi đến loài người.
Hỡi loài người!, tôi không phải là một nhà thông thái, tôi chỉ là một chú nai nhỏ bé hiền lành, nhưng tôi cũng nhận ra rằng qúy ngài đã quá tàn nhẫn với chúng tôi, với thiên nhiên mà quý ngài đang sống, quý ngài đang hủy hoại chính cuộc sống và tương lai của quý ngài. Rồi đây những trận lũ lớn, cây rừng đâu để che chắn cho quý ngài? nhiều thú rừng sẽ bị tuyệt chủng, con cháu quý ngài sẽ không biết con nai con mang và nhiều con thú khác và hình ảnh “Con nai vàng ngơ ngác, đạp trên lá vàng khô chỉ còn trong những trang thơ.
Quý ngài thật quá nhẫn tâm, vì sao lại giết chúng tôi, chúng tôi làm gì nên tội? Chúng tôi chỉ tạo nên những trang thơ, những hình ảnh êm đềm như một nhà thơ xưa của quý ngài đã viết.
Tôi biết quý ngài giết chúng tôi chỉ để ăn thịt, sừng chúng tôi quý ngài gắn vào một mảnh gỗ treo lên tường nhà để khoe với bạn bè. Chỉ thế thôi sao???, đau đớn thay!!!
Hỡi loài người! Hãy ngừng lại, đừng tàn phá thiên nhiên nữa, không chỉ riêng chúng tôi hôm nay, mà cả thế hệ con cháu quý ngài cũng sẽ là nạn nhân của những việc làm này của quý ngài.
Mong rằng những lời nhắn gởi này đến được với những người đang tàn phá thiên nhiên không thương tiếc, ít nhất đó cũng là một lời kêu thống thiết. Tại sao chúng ta lại không trân trọng ngôi nhà chung của chúng ta đang sống chỉ vì lợi ích ích kỷ hôm nay?!.
Nai con

huynhcongtoan

Tổng số bài gửi : 43
Join date : 09/07/2014
Age : 67

Về Đầu Trang Go down

MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 Empty NGƯỜI CHỒNG TUYỆT VỜI

Bài gửi  huynhcongtoan Wed Jan 07, 2015 6:48 pm

Vợ nằm khóc hu hu vì bất cẩn để mất chiếc xe chồng mới tặng.
Chồng đến bảo:
-Vậy là em bị mất ba chứ không phải một!
-Sao lại là ba hả anh, em chỉ làm mất cái xe thôi mà?
-Em mất cái xe và làm mất luôn sự vui vẻ thường ngày của em.
-Còn cái thứ ba?
-Đó là niềm vui thường ngày của anh. Anh chỉ thích nhìn em cười!
Vợ cười:
-Vậy mình đi café nghe anh?
- Phải vậy chứ, ít nhất mình cũng lấy lại được hai, chỉ mất cái xe thôi!
HCT

huynhcongtoan

Tổng số bài gửi : 43
Join date : 09/07/2014
Age : 67

Về Đầu Trang Go down

MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 Empty KỆ TÔI

Bài gửi  huynhcongtoan Fri Jan 09, 2015 2:23 pm

Truyện cực ngắn
KỆ TÔI
Hắn thường xỉn, chạy xe bạt mạng, thỉnh thoảng đua xe.
Mẹ hắn la thì hắn nói: kệ tôi, mắc chi mẹ!
Vợ hắn ‘la” thì hắn nói gay gắt hơn: kệ tôi, mắc chi bà!
Một bữa hắn xỉn quá chạy xe tông vào cột điện.
Nằm trong bệnh viện, thấy hai người đàn bà khóc ngất hắn mới ngộ ra: Ở đời không có cái gì là “kệ tôi” cả, ngay cả cái thân của hắn cũng là của mọi người trong nhà, hắn có gì thì cả nhà hắn khổ.
HCT

huynhcongtoan

Tổng số bài gửi : 43
Join date : 09/07/2014
Age : 67

Về Đầu Trang Go down

MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 Empty GHEN ..............

Bài gửi  huynhcongtoan Fri Jan 09, 2015 2:24 pm

Truyện cực ngắn
YÊU VÀ GHEN
Cụ ông 90 tuổi bảo cụ bà 85 tuổi
-Bà nó à! Tôi chết trước hay bà chết trước đều không ổn!
-Là sao ông?
-Bà chết trước, sống một mình chắc tôi không chịu nỗi.
-Vậy thì ông chết trước đi.
-Lại càng không ổn, để bà trên này một mình, đứa nào đến tán tỉnh bà, dưới suối vàng tôi nằm cũng không yên.
HCT

huynhcongtoan

Tổng số bài gửi : 43
Join date : 09/07/2014
Age : 67

Về Đầu Trang Go down

MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 Empty THẦN PHÂY BÚT

Bài gửi  huynhcongtoan Mon May 04, 2015 5:23 pm

Chuyện phiếm của huynhcongtoan
"THẦN PHÂY BÚT"
So với các vị thần trong Thần thoại Hy lạp, Thần thoại Ấn Độ, Nghìn lẻ một đêm... thì “Thần Phây Bút” sinh sau đẻ muộn hơn nhiều. Tuổi của thần mới chỉ lên mười, tổ tiên của thần là "Thần Internet", nếu không có Thần Internet thì chẳng bao giờ “Thần Phây Bút” có mặt trên cõi đời này.
Tuy sinh sau đẻ muộn nhưng “Thần Phây Bút” có quyền lực hơn hẳn các vị thần khác. Cho đến ngày nay số "tín đồ" hâm mộ thần gấp cả vạn lần số tín đồ của các thần kia cộng lại.
Mà người ta hâm mộ thần quá cơ! Cùng ăn, cùng ở, cùng ngủ với thần. “Thần Phây Bút” hiện diện trong đời sống của họ mọi lúc mọi nơi.
Có thể nói mà không sợ sai: Quyền lực của “Thần Phây Bút” vô cùng lớn.
“Thần Phây Bút” bay nhanh hơn sấm chớp, với đôi cánh mênh mông thần có mặt bất cứ lúc nào và ở đâu trên thế gian này, miễn là ở đó người ta có thể online. Thần có quyền lực làm cho người ta cười, người ta khóc, người ta đâm chém nhau...Thần có thể làm lộ thông tin cá nhân giúp trộm viếng nhà, giúp người ta lừa đảo…
Thần giúp người ta tìm ra nhau, gởi những lời yêu thương cho nhau, gởi những kỷ niệm cho nhau qua những tấm ảnh xưa và nay. Thế giới này như vô cùng nhỏ nhờ đôi cánh rộng mênh mông của thần.
Thần xuất hiện làm ngành bưu chính thất thu, người ta không còn viết thư trên giấy gởi cho nhau như trước nữa, người ta cũng chẳng thèm gởi ảnh cho nhau như ngày xưa, e.mail chỉ dành cho công việc. Nghề sang ảnh "chết đứng" vì thần, nếu trước kia dịp lễ tết, đi du lịch người ta chụp ảnh sang ảnh và đưa bạn bè, bà con xem khi gặp mặt thì nay rất hiếm người làm điều đó, người ta chụp ảnh xong “úp phây bút”, vài phút sau cả thế giới này đều xem được. Giờ người ta chỉ sang những tấm ảnh quý, ảnh lễ trọng đại để lưu giữ lâu dài.
Nhưng trái lại thần giúp cho người sản xuất, mua bán "Xì mát phôn" làm ăn phát đạt, ai cũng muốn sắm một cái "Xì mát phôn" để chụp hình, để kết bạn, để nói chuyện, xem hình mọi lúc mọi nơi.
Thần là "nhà xuất bản lớn", ai làm thơ, viết văn, chụp ảnh...muốn mang đến cho độc giả đọc, chiêm ngưỡng đều có thể nhờ thần. Thần còn giúp người ta đưa cả đoạn phim đến cho mọi người xem, Ôi! “Thần Phây Bút” thật là: "Tài năng quảng đại".
Thần cũng là một nhà quảng cáo lớn, ai muốn mua gì, bán gì, trao đổi thông tin mua bán đều có thể nhờ thần. Thần còn giúp người ta chia vui, chúc mừng, chia buồn lẫn nhau…tha hồ!
Công cụ của thần thường được tín đồ sử dụng nhiều nhất là “Like”, like có nghĩa là thích, ví dụ thấy người ta có ý gì hay, có thông tin gì mới, có ảnh đẹp…thì like. Like cũng có nghĩa là “đã xem”, hổng lẻ người ta cáo phó hoặc đưa tin bị tai nạn, ốm đau, nhà bị trộm…mình like có nghĩa là mình “thích”hay sao?
Thần còn cho phép tín đồ của thần “Còm-men”, tức là bình luận một thông tin người khác đưa lên. Chu đáo hơn, nếu không thích cái “còm-men” đó thì thần cho phép người đưa và cả người nhận thông tin xóa đi, mất tăm mất tích.
Ngạn ngữ Phương Tây đã nói: “Có ba điều không lấy lại được đó là: ngày hôm qua, mũi tên đã bắn ra và lời đã nói”. Nhưng với “Thần Phây Bút” thì thần cho phép lấy lại lời đã nói, chỉ cần là đối phương chưa đọc, y như chụp lại mũi tên đang bay mà chưa đến đích vậy. Ôi! “Thần Phây Bút” thật là vĩ đại.
Tín đồ của thần hiếu kính với thần hơn tất cả tín đồ của các thần khác. Món ngon dọn ra, dù có thèm nhỏ rãi người ta cũng cố gắng nhịn, dành vài phút để "vái” “Thần Phây Bút”. Trước hết người ta đưa cái “Xì mát phôn” lên, ngắm nghía đĩa thức ăn, crắt một phát rồi loay hoay lạy “Thần Phây Bút”. Khi đã đưa được hình đĩa thức ăn cho thần, người ta mới cầm đũa, ăn vài miếng lại đặt chén xuống, cầm cái “Xì mát phôn” lên, "-Lạy thần cho con xem thử có ai còm men khen chê gì không".
Nhiều người ái mộ đến mức “nghiện” “Thần Phây Bút”, lúc nào cũng cái “xì mát phone” trên tay, lúc ăn, lúc ngủ, lúc học bài, lúc …cho con bú... đều “vái” thần, thậm chí có người thấy người khác rơi xuống nước, thấy tai nạn..đều phải crắt một cái, để dành chút nữa cúng thần, rồi mới tìm cách cứu người bị nạn.
Các vị thần trước đây đều dữ, ai xúc phạm đến thần đều bị thần trừng phạt. Niôbê chỉ nói có mấy câu xúc phạm đến thần Lêtô, thế là bị thần Lêtô trừng phạt, Niôbê trở thành một biểu tượng cho "Nỗi đau khổ của người mẹ mất con". “Thần Phây Bút” thì vô cùng nhân từ, dễ tính, ai muốn làm gì cũng được. Nói xấu, mỉa mai, chê bai, xúc phạm nhau hoặc cho nhau đi “tàu bay giấy” thần cũng OK, nói "chuyện tầm phào", "chuyện cấm trẻ em dưới 18 tuổi" thần cũng “duyệt”, vì thế thiên hạ “bát nháo”, chuyện xấu chuyện tốt gì cũng đổ lên người thần. Thậm chí, mang thần ra mà chê bai, cười cợt thần vẫn cứ he he như không!
Tuy nhân từ như vậy nhưng thần cũng có những công cụ giúp tín đồ của thần “trừng phạt” lẫn nhau.
Từ mặt, để đừng bao giờ "nhìn thấy nhau trên cõi đời này", thần cho phép “lock”. Giận tí chút, từ từ rồi làm hòa thần cho phép “close friend”. Giận nhiều hơn nhưng chưa đến mức từ mặt thì thần cho phép “unfriend”.
Ngay cả gởi tin, gởi ảnh cho nhau qua thần, thần cũng cho phép nhiều cách. Đưa cho cả thế giới này xem thì cứ “pulic”, đưa cho bạn bè xem thì “friend”, đưa cho một vài người mình chọn thôi thì cứ “custom”, người khác đừng hòng ghé mắt. “Ai cũng biết chỉ một người không biết” thì sử dụng cái “Don't share this with”..vân vân và vân vân.
Tuy còn trẻ nhưng cũng có khi thần lẫn lộn, "Úp" hình người này, thần “Nhìn gà hóa cuốc” lại tag tự động cho người khác. Thần không phân biệt được tín đồ nào là thật, tín đồ nào là giả, thật giả gì thần cũng OK ráo, vì thế thiên hạ nhờ thần mà lừa nhau, thần cứ ...ha ha duyệt tất.
Chuyện về tài năng, tốt xấu của thần hay chuyện về tín đồ của “Thần Phây Bút”, chắc nói cả ngày không hết, chỉ e quý vị rát tai. Bạn và tôi, hoặc ít hoặc nhiều đều là tín đồ của “Thần Phây Bút”, chẳng phải bạn đang đọc bài này trên Facebook hay sao?
HCT

huynhcongtoan

Tổng số bài gửi : 43
Join date : 09/07/2014
Age : 67

Về Đầu Trang Go down

MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 Empty THƠ TÌNH TUỔI 60

Bài gửi  huynhcongtoan Wed May 20, 2015 11:59 am

Thơ tình tuổi 60
Sáu mươi tuổi anh vẫn còn rất trẻ.
Làm thơ tình và nói yêu em.
Sáu mươi tuổi, chỉ một lần Hoa Giáp.
Đời còn dài, mới qua "tuổi bon chen".
***
Sáu mươi tuổi anh thấy mình vẫn trẻ.
Vẫn bồi hồi khi được nắm tay em.
Ngày qua ngày anh mãi nói với em.
Chỉ ba chữ sao nói hoài không chán.
***
Sáu mươi tuổi vẫn yêu như ngày cũ.
Như những ngày mới gặp yêu thương.
Dù thời gian...đời phủ kín bụi đường.
Tình anh vẫn si mê như ngày ấy.
***
Sáu mươi tuổi thời gian không phải ít
Em thành "Bà" và anh đã thành "Ông"
Còn bao năm, bà được ở bên ông?
Anh không biết, chỉ mong là mãi mãi.
toanhuynhcong

huynhcongtoan

Tổng số bài gửi : 43
Join date : 09/07/2014
Age : 67

Về Đầu Trang Go down

MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 Empty Gởi Bạn đốc tơ Toàn ,Phố Núi

Bài gửi  LEVANKICH Wed Jul 01, 2015 1:15 pm

Đọc một số dòng của bạn mình thích nhất mối tình ngày thơ  với Nàng "Đồng Khánh" ,
lạ ghê vì mình cũng đã từng " Em tan trường về ....." và sau đó "Chim sáo sang sông ..."
  Nàng ấy bây giờ là cô giáo về hưu , con cháu vui vầy ở bên bờ Sông Hương , còn mình là cụ giáo già tha phương ở đất phương Nam  .
  Vài lời ..... chúc gia đình bác đốc tờ  khỏe mạnh, hạnh phúc.
              Hẹn gặp ở Huế  ngày  23/10/2015 .
                                    Lê Văn Kích    tel : 0974643076
                             Long Thành Đồng Nai

LEVANKICH

Tổng số bài gửi : 80
Join date : 12/02/2014

Về Đầu Trang Go down

MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Page 2 Empty Re: MỘT THỜI ĐỂ YÊU

Bài gửi  Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Trang 2 trong tổng số 2 trang Previous  1, 2

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết