Liên lớp Quốc Học Khóa 1967-1974


Join the forum, it's quick and easy

Liên lớp Quốc Học Khóa 1967-1974
Liên lớp Quốc Học Khóa 1967-1974
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

Latest topics
» TƯỞNG NHỚ TẠ VĂN HÙNG - BY VÕ VĂN TRINH
NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH I_icon_minitimeTue Jan 29, 2019 8:31 am by Admin

» GẶP MẶT THÂN MẬT QUÝ THẦY CÔ NGÀY 23 / 10 / 2018
NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH I_icon_minitimeFri Oct 26, 2018 9:58 am by Admin

» CHÚC MỪNG ĐÁM CƯỚI CON TRAI ÚT CỦA LÊ BÌNH
NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH I_icon_minitimeMon Jun 18, 2018 7:15 am by Admin

» BẢN TIN KẾT NỐI
NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH I_icon_minitimeSun May 13, 2018 5:55 am by Admin

» CHÚC MỪNG ĐÁM CƯỚI CON GÁI LÊ BÁ TUẤN
NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH I_icon_minitimeThu May 10, 2018 6:05 am by Admin

» CÔNG TRÌNH CỦA NHỮNG TẤM LÒNG QUỐC HỌC CHÂN CHÍNH
NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH I_icon_minitimeThu Apr 26, 2018 6:36 pm by Admin

» NHẬT KÝ THƠ : MỘT CHUYẾN XUÔI NAM VÀ NGƯỢC BẮC
NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH I_icon_minitimeSun Apr 15, 2018 5:32 am by Admin

» THƯƠNG TIẾC BẠN TẠ VĂN HÙNG - CHÍN 2 - 12 B2
NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH I_icon_minitimeMon Mar 05, 2018 5:47 am by Admin

» GẶP MẶT CHÀO 2018
NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH I_icon_minitimeThu Mar 01, 2018 3:20 pm by Admin

Latest topics
» TƯỞNG NHỚ TẠ VĂN HÙNG - BY VÕ VĂN TRINH
NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH I_icon_minitimeTue Jan 29, 2019 8:31 am by Admin

» GẶP MẶT THÂN MẬT QUÝ THẦY CÔ NGÀY 23 / 10 / 2018
NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH I_icon_minitimeFri Oct 26, 2018 9:58 am by Admin

» CHÚC MỪNG ĐÁM CƯỚI CON TRAI ÚT CỦA LÊ BÌNH
NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH I_icon_minitimeMon Jun 18, 2018 7:15 am by Admin

» BẢN TIN KẾT NỐI
NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH I_icon_minitimeSun May 13, 2018 5:55 am by Admin

» CHÚC MỪNG ĐÁM CƯỚI CON GÁI LÊ BÁ TUẤN
NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH I_icon_minitimeThu May 10, 2018 6:05 am by Admin

» CÔNG TRÌNH CỦA NHỮNG TẤM LÒNG QUỐC HỌC CHÂN CHÍNH
NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH I_icon_minitimeThu Apr 26, 2018 6:36 pm by Admin

» NHẬT KÝ THƠ : MỘT CHUYẾN XUÔI NAM VÀ NGƯỢC BẮC
NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH I_icon_minitimeSun Apr 15, 2018 5:32 am by Admin

» THƯƠNG TIẾC BẠN TẠ VĂN HÙNG - CHÍN 2 - 12 B2
NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH I_icon_minitimeMon Mar 05, 2018 5:47 am by Admin

» GẶP MẶT CHÀO 2018
NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH I_icon_minitimeThu Mar 01, 2018 3:20 pm by Admin

May 2024
MonTueWedThuFriSatSun
  12345
6789101112
13141516171819
20212223242526
2728293031  

Calendar Calendar

May 2024
MonTueWedThuFriSatSun
  12345
6789101112
13141516171819
20212223242526
2728293031  

Calendar Calendar

Affiliates
free forum

Affiliates
free forum


NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH

2 posters

Go down

NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH Empty NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH

Bài gửi  Admin Thu Dec 20, 2012 3:40 pm

Thầy Tôn Thất viễn Bào , sau bao năm làm
nghề dạy học đã thổ lộ tâm sự qua bài thơ
sau , nói về buồn vui của người đưa lớp trẻ
qua mỗi chặng đường kiến thức ...



TÂM SỰ ÔNG LÁI ĐÒ
Ba chục năm qua một chiếc đò
Quản gì sóng cả , gió mưa to
Quản gì sương nắng , chiều như sớm
Chở khách qua dòng ông đón đưa

Khách qua bến mới , bước lên bờ
Ông lái nhìn theo , đứng ngẩn ngơ
Rồi lại quẩy chèo về bến cũ
Giữa dòng tràn ngập nỗi chơ - vơ

Ở bến bên kia lắm kẻ chờ
Đò ông trở lại để nhờ đưa
Nhờ đưa rồi lại nhờ đưa nữa
Mấy chục năm qua đã nhọc phờ

Bến đò khách vẫn chẳng hề thưa
Hết chuyến này rồi chuyến khác đưa
Nhưng kẻ qua dòng ai tưởng nhớ
Con đò , ông lái những ngày xưa

1991


Được sửa bởi Admin ngày Mon Jan 14, 2013 11:33 am; sửa lần 6.

Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 5809
Join date : 07/08/2012

https://quochoc6774.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH Empty LẠI MỘT CHUYẾN ĐÒ ĐƯA

Bài gửi  Admin Thu Dec 20, 2012 3:50 pm


Lại một chuyến đò ông đã đưa
Khách sang đến bến , bước lên bờ
Ông buồn trở mái ,về nơi cũ
Rã rượi đò trôi , nước lững lờ

Rã rượi đò trôi , nước lững lờ
Hồn ông đã gởi tận phương mô
Bởi chưng gặp gỡ rồi xa cách
Nên khỏi làm sao nỗi thẩn thờ

Tình đã trao theo khách viễn phương
Chao ôi trăm nhớ với ngàn thương
Chao ôi mới đó , đò chung chuyến
Giờ bỗng cách xa vạn dặm trường

Một chuyến đò thôi đủ vấn vương
Một lần ly biệt lắm buồn thương
Nhưng làm sao níu thời gian lại
Cản cánh chim trời tung bốn phương


Được sửa bởi Admin ngày Tue Nov 12, 2013 2:53 pm; sửa lần 1.

Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 5809
Join date : 07/08/2012

https://quochoc6774.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH Empty Lỡ đò

Bài gửi  Admin Thu Dec 27, 2012 4:28 pm

Không nhớ trăng mười sáu
Sao về thăm cố đô
Tìm chưa ra bến cũ
Lòng e lại lỡ đò .

Đường quê vàng cây cỏ
Nghe dế rộn trong sương
Nẻo về qua trăm ngõ
Trăng treo giữa muôn trùng

Nhà em trạng nguyên đỏ
Ta chìm giữa biển dâu
Áo hồng lay bay gió
Nỗi buồn gởi về đâu ?

Đã về tới cố đô
Ngõ vàng trăng mười sáu
Vừa tìm ra bến cũ
Thương ơi lại lỡ đò .

Song Nguyên Nguyễn Đức Tín
(Quốc Học 1954-1957)


Được sửa bởi Admin ngày Thu Dec 27, 2012 5:51 pm; sửa lần 1.

Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 5809
Join date : 07/08/2012

https://quochoc6774.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH Empty TÌNH CÂM by NGÔ THỊ VINH ( Đồng Khánh )

Bài gửi  Admin Thu Dec 27, 2012 4:44 pm


Ghét anh Quốc Học si tình
Ngày ngày đưa đón người mình thầm yêu
Tình câm lặng lẽ sớm chiều ...
Anh thường nhìn lén , trộm yêu cô nàng
Trưa về cùng chuyến đò ngang
Tim anh nhảy nhót lòng tràn niềm vui !
" Cô nàng áo trắng xinh tươi
Má hây hây đỏ , hổ ngươi nhìn mình ?"


Sông Hương sao quá hữu tình
Mà người yêu dấu với mình cách xa?
Bến đò Thừa Phủ bao la
Sao mau cặp bến để ta xa người
Hởi cô Đồng Khánh yêu ơi!
Làm sao nói hết" tình côi " trong lòng ?
Anh đành cứ thế yêu thầm
Năm năm , tháng tháng qua dần ...im hơi

Nay thời xuân đẹp qua rồi
Một lòng một thuở nung sôi suốt đời
Tình anh trọn kiếp sáng ngời
Con tim lãng mạn dành người không duyên!

Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 5809
Join date : 07/08/2012

https://quochoc6774.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH Empty THẦY ƠI by Nguyễn thị Bê( Đồng Khánh 1968-1974)

Bài gửi  Admin Thu Dec 27, 2012 6:08 pm

Kính dâng hương hồn Thầy Phạm Kim Âu

Con trở về đây vẫn lối này
Vẫn con đường đó vẫn trường đây
Lớp xưa còn đó , màu vôi tím
Mà chẳng tìm đâu thấy bóng thầy !


Thầy đã không còn , con ở đây
Về thăm trường cũ con mới hay...
Thầy đã ra đi không giã biệt
Đứa học trò ngoan không mắn may.

Con nhớ năm xưa , những tháng ngày
Thầy cho con học những điều hay
Gắng lên ! Mai lớn làm cô giáo
Dạy học con nghe nhớ điều này

Nơi chốn xa xôi , bao đắng cay
Nước mắt lưng tròng , con lấy tay
Gạt tay xua bớt bao phiền muộn
Giữ mãi lời khuyên dạy của thầy

Xa lắm thầy ơi , vùng lửa đạn
Con làm cô giáo một bản làng
Vẫn nhớ lời thầy xưa giảng dạy
Mà nghe như nhói cả ruột gan .

Biết nói gì hơn ở chốn này
Con làm nghề giáo, bấy lâu nay
Mong có một lần về thăm Huế
Thắp nén nhang thơm con lạy thầy .

Nguyễn thị Bê

(Đồng Khánh 1968-1974)


Được sửa bởi Admin ngày Fri Dec 28, 2012 6:56 am; sửa lần 1.

Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 5809
Join date : 07/08/2012

https://quochoc6774.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH Empty MỘT MÌNH TA TƯỞNG NHỚ by Từ Hoài Tấn ( Quốc Học 1967-1968)

Bài gửi  Admin Thu Dec 27, 2012 6:20 pm


Người đã về xuôi ngoài bến vắng
Nghìn năm ai bỏ ở bên sông
Chim bay ở cuối rừng sương trắng
Ngỡ lòng đá nát cả hư không

Một thuở yêu người thơm hương sứ
Lòng riêng trăng những tưởng tàn mùa
Trăng sầu lạc bóng ngoài hiên mộ
Tình vỡ lời ly ca đêm mưa

Ngày trước có niềm vui như nắng
Áo em bay mấy dặm đường về
Thương vai nhỏ bước cầu nghiêng ngã
Hát khẽ ru dòng sông chân quê


Ta đã phong trần riêng một cõi
Áo cơm phai nhạt ước mơ rồi
Nhưng em , còn mối tình vô tận
Ru ta năm tháng ngủ bên trời .

Từ Hoài Tấn
( Quốc Học 1967-1968)

Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 5809
Join date : 07/08/2012

https://quochoc6774.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH Empty ĐÀN HẠC TRẮNG by Thái Thu Cúc (Đồng Khánh 1969-1976)

Bài gửi  Admin Fri Dec 28, 2012 7:15 am

Thân tặng các bạn nữ sinh Đồng Khánh
niên khóa 1969-1976


Đàn hạc trắng năm nao biền biệt xứ
Vươn tầm cao , tung gió lộng ngàn khơi
Có một ngày hội ngộ duỗi cánh phơi
Xôn xao nắng vẫy chào đàn hạc trắng .


Đàn hạc trắng ngày xưa tìm về tổ
Nháo nhác tìm bến đỗ trước tường vôi
Mây có ghen , cũng im lặng lờ trôi
Gió có tức , cũng chỉ làm tung cánh hạc !

Đàn hạc trắng bao năm rồi vẫn trắng
Vẫn ngô nghê, vẫn tinh nghịch , vẫn hót ca
Cổng trường xưa đầy ắp dáng thướt tha
Lung linh nắng vương trên màu hạc trắng .

Đàn hạc trắng mắt nhìn nhau trầm lắng
Thiếu vắng nhiều ,bao cánh hạc mãi tận đâu ?
Nhớ ngày xưa , hạc chung nón qua cầu
Thương thương quá hạc chúng mình Đồng Khánh !

Cỏ bờ xưa, reo vui vờn lấp lánh
Mưa không rơi nhường bước hạc như tranh
Trời hân hoan cho hạc chút yên lành
Bên bạn cũ líu lo vui đoàn tụ .

Rất tiếc nuối phút chia ly lại tới !
Chưa đủ cho đàn hạc mới hàn huyên
Trăm tâm tư ,ngàn sự có ưu phiền ,
Có hỷ nộ , có muôn lần cảm xúc .

Thế rồi
Đàn hạc trắng
Lại bay đi!

Thái Thu Cúc

Đồng Khánh 1969-1976

Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 5809
Join date : 07/08/2012

https://quochoc6774.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH Empty Về Huế ngang lối cũ( by Trần văn Chung )

Bài gửi  Admin Fri Dec 28, 2012 2:45 pm


Răng cứ xốn xang cứ nao lòng ?
Chi mô một ánh mắt xa xăm !
Người xưa lối nhỏ vàng trong nắng
Mây chiều dừng lại giữa thinh không .

Răng cứ ngẩn ngơ , cứ thẩn thờ ?
Nụ cười :Ừ hỉ , quá bâng quơ !
Người bên bến cũ xanh như gió
Dòng Hương ngày đó vẫn ơ hờ .

Răng cứ hận lòng chẳng nguôi ngoai?
Người xưa đã vắng từ phương trời
Tình xưa đã bỏ ta đi mất
Lời xưa chừ cũng quá xa xôi !

Ta về lối cũ đứng chông chênh
Tưởng chừng tâm đã được yên bình
Nào ngờ nỗi nhớ còn vọng động
Buồn chi mà mắt cứ long lanh ?

Không đành lòng xa vẫn chia xa
Níu kéo làm chi chút hững hờ
Quay lưng , trời cũng chừng buồn lắm
Tím đẫm dòng Hương , tím đẫm ta.

Trần văn Chung

Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 5809
Join date : 07/08/2012

https://quochoc6774.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH Empty CHI LẠ CHƯA TỀ by Ái Khanh , Nữ Thành Nội

Bài gửi  Admin Sun Dec 30, 2012 3:00 pm



Anh ni chi lạ chưa tề
Tui đi tui học hay về kệ tui
Mắc chi hỏi tới hỏi lui
Mắt nhìn chằm chặp làm tui thấy kì
Tui nói cho anh biết nì
Bữa ni đứng đó tui đi chớ nhìn
Anh cười đưa dấu làm tin
Rứa mà anh cứ đứng nhìn tui đi
Buổi chiều anh đến làm chi
Đứng ngoài cổng chính mắt thì ngẩn ngơ
Tan trường anh vẫn còn chờ
Tui đi cổng khác đừng mơ anh tề
Chặp lâu tui thấy anh về
Bước chân anh bổng não nề làm răng
Thấy tui anh chẳng nói năng
Thôi thà đừng có yêu thầm anh ơi
Vì tui đã có nơi rồi
Yêu tui anh khổ cả đời mà thôi
Răng lòng anh vẫn không nguôi
Cứ nhìn tui mãi khi tui đi về
Anh ni chi lạ chưa tề
Tui nói anh mãi chẳng hề chịu nghe
Tui về tui méc ba me
Thì anh mới hết đứng hè nhìn tui .

Ái Khanh
Nữ Thành Nội
1974

Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 5809
Join date : 07/08/2012

https://quochoc6774.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH Empty Con Đường Trước Cổng Trường Đồng Khánh by PHAN NHƯ

Bài gửi  Admin Thu Jan 10, 2013 8:30 am


Em còn nhớ không
có con đường
kỉ niệm còn xanh dấu chân
mỗi viên gạch ô vuông
là một chuyện tình buồn

Hai vòm cây sao
khua đau hồn kỉ niệm
sao lại cổng trường vôi tím
bọn tôi mấy đứa
lang thang những năm 60
nắng mưa không bỏ một ngày
đón giờ tan học
khi tiếng trống đã thay bằng tiếng chuông
gót chân khua ngàn cánh hạc

Ôi con đường áo trắng
giữa ngàn sao lấp lánh
biết đâu là mắt em

Thư anh viết hai năm
em xé một giờ như gió
khi bắt đầu biết chia xẻ đắng cay
bọn anh mỗi người một ngả
con cáo chết ba năm
còn ngoảnh đầu thương nhớ
ôi con đường quá hứ
dài suốt một đời người
chiều nay
có ai đốt lửa bên trời
trong tôi hai hàng phượng đỏ
âm thầm tưởng niệm
một cổng trường không còn vôi tím


Và em chân trời góc biển
đã dẹp nỗi nhớ quên?

PHAN NHƯ


Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 5809
Join date : 07/08/2012

https://quochoc6774.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH Empty MỘT CHUYỆN TÌNH QUỐC HỌC TRÊN CẢ LÃNG MẠN

Bài gửi  Admin Wed May 15, 2013 7:46 pm

Xin giới thiệu với các bạn một chuyện tình
Quốc Học . Một chuyện tình rất Huế . Một
chuyện tình sâu sắc và chan hòa ý thơ .
Chuyện tình ấy thật không thể ngờ . Câu
chuyện tình lâm li , bi đát hơn cả " LOVE
STORY".Câu chuyện tình bắt đầu như thế
này : Ngày xửa ngày xưa có chàng Phan
Như ..."


Được sửa bởi Admin ngày Mon May 27, 2013 2:29 pm; sửa lần 3.

Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 5809
Join date : 07/08/2012

https://quochoc6774.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH Empty HÀ THỊ CỎ TRANH

Bài gửi  phannhu Wed May 15, 2013 7:56 pm



Thời gian là giữa chừng thập niên sáu mươi. Không gian là kinh thành Huế cuối hè đang mùa nhãn lồng sum suê trái chín. Giữa phố xá đông người trên con đường Ngã Giữa, nhưng tôi vẫn bàng hoàng khi chợt thấy bóng áo trắng vải quyến, vải của tuổi học trò. Níu tay T.T.Mẫn, ông bạn lúc nào cũng ngơ ngơ ngác ngác, sẳn lòng đi theo tôi đến tận chân trời góc biển dù không bao giờ biết đi để làm gì và đi về đâu.

Chao ơi, đôi mắt màu hạt dẻ và dáng nghiêng của con hạc trắng lạc bầy. Người ấy không đi một mình. Cùng đi với nàng có thể là một người chị hay bà cô. Vào chợ. Qua phố. Lên dốc cầu đứng nhìn mông lung. Chúng tôi cứ lẽo đẽo đằng sau. Người chị (hay bà cô) tỏ vẻ khó chịu. Trừng mắt. Bặm môi. Có lẽ biết bọn tôi đi theo không phải vì bà. Mặc kệ! ... Thỉnh thoảng đang đi người ấy quay lưng, ban phát cho một chút lấp lánh của nụ cười .Có lẽ nàng tức cười vì có hai thằng điên khi không bám theo sát gót. Hay vì đôi guốc gông lẹc xẹc của tôi? (Thưa các bạn, tuổi học trò những năm sáu mươi hoặc đi dép cao su hoặc guốc vông, thuộc cái thời áp chót “Tuấn chàng trai nước Việt”, rất tiết kiệm và rất bảo vệ môi trường!)

Khi chiều đã ngiêng và nắng đã phai. Khi phố tím đã nhạt nhoà. Hai người. Ồ không, chỉ mình nàng và mình tôi (mặc dù nàng vẫn đi bên bà cô và tôi vẫn đi bên ông bạn) trong buổi chiều hôm ấy, bước xuống bến xe buýt dốc cầu Gia Hội. Nàng sẽ đi xe nào đây? Xe số 3 là về Bến Ngự. Số 8 là Kim Long. Số 13 là An Lăng. Số 14 là Tây Lộc. Ô hay,hai người đã bước lên xe số 9: Thuận An.

Nhưng làm sao đây? Hai đứa tôi chỉ có chiếc xe đạp cà tàng đang nằm trước nhà sách Gia Long. Tụi tôi cũng không có một trự nào để đi xe đò. Nhanh như chớp, tôi sẽ đèo Mẫn về nhà của hắn trước bến Toà Khâm và cũng là bến đỗ đầu tiên của chuyến xe Thuận An. May quá, chúng tôi vừa đến thì chiếc xe cũng vừa đỗ để đón khách. Thấy hai mặt mo tụi tôi như vừa chui từ lòng đất lên, nàng khúc khích cười trong khi bà cô nhăn mày khó chịu. Xe lại chuyển bánh. Người bạn của tôi có lẽ không chịu nỗi “đường xa chi ngái”,vả lại hắn chúa sợ bà già không dám về trễ bữa cơm. Cứ mỗi lần đi học về là bà bắt hắn nhăn mặt nhăn mũi uống một hơi ly sữa đặc có đường. Bù lại mỗi ngày hắn xơi vài ba ly cà phê đen đắng ngắt!

Tôi trả xe đạp cho hắn, và tất nhiên là phải chạy bộ theo chiếc xe buýt. Đến bây chừ mình vẫn chưa hiểu vì sao có thể chạy bộ bằng đôi guốc vông? Cũng may xe buýt hồi đó chạy chậm từng quãng để trả và đón khách lên xuống nên tôi có thời gian để đứng thở dốc. Còn nàng thì cứ cười khúc khích (ai nỡ cười chi khi thấy người ta chạy ”xăng mét” đằng sau xe đò khi trăng đã tà nguyệt đã tận!)

Còn bao nhiêu bến đỗ thì dừng lại nhà nàng? Không biết. Mà cần chi biết! Chỉ mong ngày đừng phai và đêm đừng nhạt. Toà Khâm. Đập Đá. Vĩ dạ... Đôi guốc bắt đầu làm tội làm tình khiến đôi bàn chân của tôi khập kha khập khiểng. Tôi cúi xuống liệng quách vào bụi cỏ ven đường. Ôi chân trần mát lạnh, mặc dù đường về Thuận An lúc đó đầy sỏi đá... Quá chợ Vĩ Dạ. Và xe đã ngừng. Hai người bước xuống. Thiếu chút nữa tôi đâm sầm vào bững xe. Và lại nghe tiếng cười khúc khích. Và có lẽ đây là âm thanh ngọt ngào nhất trong cõi trần ai mà tôi đã được nghe!

Đó là một khu vườn sâu hun hút. Tôi đứng nhìn theo ngậm ngùi. Nàng quay lại nhìn tôi một phát. Trời ơi! Bà cô trời đánh kéo vội tay nàng. Đôi mắt hạt dẻ khuất sau đám cỏ tranh còn lấp lánh đến tận giấc mơ của tôi bây giờ...

Kể từ buổi chiều hôm đó, ngày hai buổi sau giờ tan học tôi tìm về ngôi nhà có vườn cỏ tranh lung linh, mong sao một lần gặp lại đôi mắt ấy. Có nhiều khi đứng trước cổng trường Đồng Khánh sau giờ tan học, với tâm trạng của anh chàng cao khều Grand Meulnes trong câu chuyện của Alain Fournier, hy vọng gặp cô tiểu thư ở căn nhà trong khu rừng của dân Bô hê miên. Mùa hạ qua đi. Và mùa thu đến. Kể cả khi Đập Đá ngập lụt tôi cũng đi về đứng trước ngôi nhà cỏ tranh ấy. Nhưng người ơi, người đi biền biệt phương mô? Và tôi không có dũng cảm như anh Meulnes đánh ngựa đi tìm, dù sau này biết rằng đó là một cô gái Huế học trường Nữ Trung Học ĐN mùa hè về quê ngoại. Mà ĐN đâu có xa xôi!

Rồi tuổi trẻ bọn tôi cuốn theo cơn lốc lịch sử. Chiến tranh ly tán mỗi người một nơi. Đành gác lại tuổi vàng với những con đường có hai hàng cây sao, cổng trường vôi tím, và nhất là khu vườn cỏ tranh những sớm mai sương thu những chiều mưa bão... Và cho đến một đêm dạ vũ ở sân bay QS Sài Gòn, giữa tiếng đại bác đì đùng từ chiến trường xa và ánh hoả châu ma quái chập chờn trên thành phố, tôi bàng hoàng gặp lại đôi mắt màu hạt dẻ giữa đám xô bồ vội vã của những người đang cố vớt vát nốc cạn giọt đắng cay dưới ánh đèn và tiếng nhạc khiêu vũ. Nàng sánh vai cùng với một người anh lính tàu bay trong chiếc váy maxi màu lục bảo, lộng lẫy như một nàng công chúa trong chuyện thần tiên. Tôi lặng người ngồi trong góc phòng vời ly rượu vơi quá nửa. Không thể nào tôi quên được màu mắt ấy, màu mắt đã theo dấu quãng đời học trò thơ dại. Gần cuối buổi tiệc, khi tiếng còi giới nghiêm sắp hụ lên, tôi đã lấy tất cả dũng cảm của tuổi thanh xuân, với ly rượu trên tay, với nỗi niềm của anh Meulnes, đến bên đôi mắt hạt dẻ, nghiêng mình và buột miệng ”Chiếc xe đò Thuận An có thằng điên chạy theo, cô còn nhớ không?”

Tôi đã ra về mà không chờ đợi câu trả lời. Tôi đã không dám đánh xe ngựa như Meulnes đi tìm ngôi nhà cổ trong rừng. Tôi đã đánh mất tuổi vàng. Tôi đã... Xin giã biệt mùa hạ hồng. Xin giã biệt những chuyến xe đò màu xanh với những con số 9 Thuận An, 3 Bến Ngự, 5 Từ Đàm... Xin giã biệt đôi mắt màu hạt dẻ. Xin giã biệt Hà Thị Cỏ Tranh...


Huế, April 03
Phan Như

phannhu

Tổng số bài gửi : 4
Join date : 13/05/2013

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH Empty NHẸ NHÀNG ƠI BẢN NGÃ

Bài gửi  phannhu Sat May 25, 2013 10:58 am


Là một người bình thường nên chi tôi còn mang theo cái gọi là bản ngã. Thôi thì bỏ qua những thuật ngữ, những khái niệm và tư duy về một bến bờ”vô ngã” mà bản thân chưa đủ khả năng tiếp cận được. Ở đây lúc này, với một túi xương da máu thịt, cùng với một cái gọi là “ta”- trung tâm của mọi rắc rối ”- và cái túi da đó, cái trung tâm rắc rối đó đang lôi thôi lếch thếch trong cuộc đời. Và hằng ngày, hằng giờ , cái chủ thể đang có vô vàn đối tượng để chứng minh rằng nó đang tồn tại. Đối tượng có thể là cây là cỏ là gạch ngói đất đá, là vợ là chồng là con là cháu là cha mẹ. Ông bà và bạn bè cũng như kẻ thù... Vì luôn luôn là trung tâm (centered) nên chủ thể ít khi chịu khó ”nhìn nhận” những gì không phải là trung tâm. Trong gia đình, những đối tượng như vợ chồng, con cái... tưởng là những mục tiêu dịu dàng thương yêu giúp làm vơi đi cái bản ngã sâu thẳm, nhưng thật ra “khát ái” đã che mờ trí tuệ, và thay vì ”nhìn nhận”, nó lại chinh phục (conquer), thống trị (dominate) và tước mất tự do của đối tượng. Mức độ khát ái càng cao thì xung đột càng tăng. Trong gia đình, vô hình chung vợ hay chồng trở thành đối trọng. Tu đâu không bằng tu nhà. Đó là một kinh nghiệm đời trước đã dạy. Vợ là người thầy. Chồng là người thầy. Không phải là một lời nói chơi!... Khi mệt mỏi trở về nhà sau một ngày làm việc vất vả, hay thậm chí chếnh choáng trở về nơi gọi là tổ ấm sau một cơn say, bỗng nhiên nghe những lời phàn nàn, đay nghiến... Phản ứng nào sẽ xảy ra?




Thông thường có thể có 3 phản ứng: Nổi giận ăn miếng trả miếng. Nuốt giận tránh xa chỗ khác. Vui vẻ chào hỏi dùng lời ái ngữ Em ơi! Anh ơi!... Có phản ứng nào đúng? Đúng hay không tuỳ trường hợp. Nên chăng hãy làm thật sống thật. Nhưng làm cách nào để nhẹ đi cái bản ngã đang xung đột? Con người là một bộ máy không hơn không kém. Thân xác là bộ máy sinh trụ hoại diệt theo thời gian. Tâm cũng là một bộ máy bị điều kiện hoá: ai khen thì thích, ai nói lời xúc phạm thì nổi giận; suốt ngày loanh quanh không ra ngoài vòng yêu và ghét. Và không thể ghét ai yêu ai liên tục trong 3 giờ, 3 ngày, 3 tháng, 3 năm... Cái gọi là tâm ta rất hạn hẹp: nó chỉ chứa duy nhất một sự việc trong một lúc. Vậy thì khi nổi cơn giận, hãy quan sát thật sâu cơn giận (không có người đang giận đâu nhé!). Cái khoảng tách bạch đó đã khiến không tìm ra cơn giận ở đâu. Và chủ thể giận đang bị quan sát. Và ai đang quan sát ”nó”. Không ai cả! Cái ấy (the suchness). Cái là ta mà không phải là ta. Cứ nhiều lần như thế riết rồi năng lượng hồi quang phản chiếu (reflecting) càng ngày càng sâu làm vơi dần đi cái ”ta” nặng trĩu. Giống như đưa hai tay chụp con lươn: ban đầu chụp hụt, dần rồi trúng đuôi, dần dần bắt trúng lưng... Cũng chẳng mong gì bắt đươc đằng đầu, huống chi nói rằng bắt không hay không bắt như các bậc đạo sư. Như rứa cũng làm nhẹ tênh cuộc phong ba rồi!




Mà muốn nhẹ tênh cuộc đời thì hãy thực hành. Thực hành ngay đừng lần lữa. Ngay hôm nay, nơi này. Một mai ra đi không mang theo được cái bị thịt kè kè và cái trung tâm rắc rối. Ít nhiều, mang theo “cái ấy”, ánh sáng tự tánh bất sanh bất diệt, không tới không lui, không cao không thấp... Tuy nhiên, rất nhiều than van rằng sao mà khó quá. Có cách nào đường đi ngắn nhất? Không có ai chỉ bày cho ai được. Và dù có được minh sư, có được tấm bản đồ đi tìm châu báu, thì cũng phải bước đi những bước tự thân bắt đầu bằng Tín, Nguyện và Hạnh. Ở đây nói về Nguyện: Ai cũng tưởng Nguyện là phải hứa tự mình thực hiện những gì ghê gớm như ăn chay 3 tháng, ăn chay một năm hay suốt đời, hứa xây căn nhà tình thương cho người nghèo, hứa leo lên Hy Mã Lạp Sơn viếng chùa bên Tây Tạng... E rằng những lời nguyện đó dù rất khó khăn nhưng cũng có thể thực hiện được. Và có một lời nguyện có thể thực hành ngay không chờ đợi: Tôi xin nguyện từ nay sẽ không bao giờ giận vợ (chồng) nữa dù bất cứ điều gì xảy ra! Nghe có vẻ như đùa và dễ dãi phải không? Hãy thử xem, chỉ cần giữ lời nguyện trong một tuần thôi! Không cần từ nay đến cuối đời làm chi cho mệt! Nhưng chính những điều không thể hoặc quá khó thực hiện thì ta mới nguyện. Đừng mong chờ ánh sáng cuối đường hầm. Trong quá trình Hạnh (practice) thì ánh sáng bất ngờ loé ra soi sáng con đường, và nếu thực hành nghiêm mật liên tục, các đốm sáng sẽ được nối lại thành con đường ánh sáng. Không sở đắc và không sở cầu. Đi và đừng nghĩ đến chuyện đến. Rồi ra, cuộc đời thênh thang lúc nào không biết.


Nếu trong gia đình đối tượng khát ái là mầm mống của khổ đau và cũng vừa là đối trọng để luyện gang thép nung chảy miếng kim loại bản ngã cứng ngắt, thì lúc ra ngoài, có một “đấu trường” khốc liệt là giao thông trên đường phố hiện nay. Nghe có vẻ chuyện như đùa: tham gia giao thông có dính dáng chi đến qui trình điều tiết và gọt đẽo bãn ngã? Muốn tham gia giao thông phải có 3 điều kiện: đường sá, phương tiện và con người. Hai điều kiện trước thì tất nhiên phải phù hợp với luật định. Còn con người thì sao? Dễ ợt! Đủ tuổi và có sức khoẻ, biết luật và có bằng lái v,v... Chưa phải đâu! Tất cả mọi người hiện nay ra đường mang theo cái ngã to đùng. Đi như ma đuổi, đi nhanh cho chóng đến, đi không nhường ai, hể có quảng hở nào là tranh thủ, là vi phạm và rất vui sướng khi vi phạm mà không ai biết, không ai phạt. Hãy đến một giao lộ giờ cao điểm, nhất là khi đang kẹt xe, sẽ thấy một trung tâm rắc rối với những luồng dao động của vô vàn cái gọi là cá tính, là bản ngã đang xung đột. Sẽ chứng kiến những chủ thể âu lo, phiền não, hung hăng, lo sợ, tham lam và hiếu chiến (aggressive), không ai nhường ai, ai cũng muốn cho được phần mình. Cướp nhau từng centimetre đường đi, tranh nhau từng hớp không khí bụi bặm, chửi bới không tiếc lời, và có thể đâm chém nhau, như một lò sát sanh! Có những vị nghiêm trang trên giảng đường, đạo mạo trong công sở,c ó khi thuần thành trong tu viện, cũng không giữ bình tĩnh ở đây! Chẳng có ai nhớ đến lời dặn: Hít vào tôi biết tôi hít vào, thở ra tôi biết tôi thở ra, tôi mỉm cười trước một ngày mới...(Thích Nhất Hạnh). Tuy nhiên nếu bị kẹt trong đấu trường đó, tại sao không nắm bắt cơ hội hiếm có này để điều tâm mình. Đừng hòng cải tạo thế gian khi bản thân chưa chuyển hoá. Hãy lắng lòng lại, chú tâm tỉnh giác và tìm xem có cách nào hợp lý thoát ra khỏi nút thắt. Nếu không được, thì ngồi yên, thả lỏng cái đang là tôi, thoát ra khỏi vị trí chủ thể (có thể quán từ trên cao quán xuống). Sẽ thấy một khối sinh linh đồng chung nghiệp lực đang đau khổ, đang phiền não, tự mình mắc kẹt lấy mình và mắc kẹt lấy nhau trong một không gian tù túng, đầy khói bụi. Và rồi, sẽ tự nhiên xuất sinh lòng bi mẫn cảm thương cho kiếp người vô minh đang quằn quại trong đó có mình. Từ đó, lòng từ (compassion) sẽ phát ra thành lời cầu nguyện Quán Thế Âm. Và nếu trong đám hỗn tạp ấy, chỉ cần một số chú tâm tỉnh giác với lòng từ như thế thì nút thắt sẽ tự mở, vấn đề sẽ tự giải quyết, dù lực lượng chức năng chưa hoặc không đến được. Phép lạ không đến từ trên trời, Phép lạ xuất phát từ mặt đất! Và từ sự tỉnh thức, từ Trí tuệ.


Bản ngã chưa hẳn đã có thực. Nhưng nếu có thì cũng không có gì ghê gớm để kìm chế, để vô hiệu hoá nó. Nhưng nếu bản ngã qui tụ lại thành môt khối cộng lực, không có ánh sáng trí tuệ thì sẽ nguy hiểm như lò lửa chiến tranh. Làm cái bản ngã trở nên nhẹ nhàng là làm cuộc phù du này sẽ trở nên nhẹ nhàng và thênh thang. Khi ở trong nhà cũng như lúc ra ngoài ngõ, nếu luôn luôn chú tâm tỉnh giác sẽ an mình và an người, sẽ xuất sinh trí tuệ, phát kiến từ tâm thì cái gọi là tôi sẽ nhập lưu vào dòng, như suối chảy về sông. Đừng làm ao tù nước đọng. Hồ có đẹp nhờ ánh trăng thì hồ cũng khép kín giữa bốn bề lau sậy. Hãy là giòng chảy mênh mang vươn ra ngoài biển cả.

Hãy nhẹ nhàng trôi đi ơi bản ngã!

Huế, tháng 4 - 2009
Phan Như

phannhu

Tổng số bài gửi : 4
Join date : 13/05/2013

Về Đầu Trang Go down

NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH Empty Re: NHỮNG CHUYẾN ĐÒ , THƠ QUỐC HỌC_ĐỒNG KHÁNH

Bài gửi  Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết