CHUYỆN CƯỜI THỜI ĐI HỌC 2
+2
nguyenhuuduong
Admin
6 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Có dám không ?anh Lợi !
Ngày xưa nó tên Vẹn mà bạn bè gọi nó là Vẹm ! Có đuôi!
Sợ đến toát mồ hôi ,có đâu dám chỉ tre ! phải không anh Đồn ?
Nó ở Lang Xá Cồn ,trong một ngôi chùa làng , trên đường đi về cầu NgóiThanh Toàn đó .Trước đây có về nhà nó một lần , khi nào đi về
tìm nhà nó một bữa nghe Hải , tìm để thắp hương , không thắp
cho nó cũng buồn .Mấy đứa kia thắp rồi .Tình bạn Quốc Học mãi không phai !
Sợ đến toát mồ hôi ,có đâu dám chỉ tre ! phải không anh Đồn ?
Nó ở Lang Xá Cồn ,trong một ngôi chùa làng , trên đường đi về cầu NgóiThanh Toàn đó .Trước đây có về nhà nó một lần , khi nào đi về
tìm nhà nó một bữa nghe Hải , tìm để thắp hương , không thắp
cho nó cũng buồn .Mấy đứa kia thắp rồi .Tình bạn Quốc Học mãi không phai !
nguyenhuuduong- Tổng số bài gửi : 1110
Join date : 12/08/2012
thơ của Nghĩa , anh em nhớ ủng hộ nha
La Chữ có thằng Hà Cảnh Nghĩa
Vào thất sáu bằng bài luận văn rùa và thỏ
Bốn mươi năm sau mới biết bài văn là định mệnh!
Bốn mươi năm đời rong chơi phù phiếm
Chiều tà ngồi bên cổng làng La Chữ
Nhớ bạn bè xưa cũ nay còn là ai?
Từ Huệ Đức, Kim Thành tới Trương Văn Hải
Bầu máu nóng trong tim còn sót lại
Gởi nơi đây một chút ân tình ấm áp
Tới các bạn gần xa ,
Hỏi còn bao nhiêu năm nữa
để sống trọn kiếp người?
Tặng Hải và các bạn bài thơ này nhé.
Chúc sức khỏe
Vào thất sáu bằng bài luận văn rùa và thỏ
Bốn mươi năm sau mới biết bài văn là định mệnh!
Bốn mươi năm đời rong chơi phù phiếm
Chiều tà ngồi bên cổng làng La Chữ
Nhớ bạn bè xưa cũ nay còn là ai?
Từ Huệ Đức, Kim Thành tới Trương Văn Hải
Bầu máu nóng trong tim còn sót lại
Gởi nơi đây một chút ân tình ấm áp
Tới các bạn gần xa ,
Hỏi còn bao nhiêu năm nữa
để sống trọn kiếp người?
Tặng Hải và các bạn bài thơ này nhé.
Chúc sức khỏe
hacanhnghia- Tổng số bài gửi : 41
Join date : 19/03/2013
Ve và Kiến
Hà cảnh Nghĩa nói nghe cũng phải phải
Tau ngày xưa làm bài kiến và ve
Và bốn mươi năm ngồi ca với kệ
Nói với người để kiếm gạo nuôi thân
Vũ trụ Càn Khôn Âm Dương hai cõi
Ngó lên trời trời rộng quá cao xa
Nhìn xuống dưới đất đất sâu thăm thẳm
Nghĩ lại đời người đổi trắng thay đen
Quanh quẩn quẩn quanh vòng cơm với áo
Được sinh ra làm người cũng quá vui
Tau ngày xưa làm bài kiến và ve
Và bốn mươi năm ngồi ca với kệ
Nói với người để kiếm gạo nuôi thân
Vũ trụ Càn Khôn Âm Dương hai cõi
Ngó lên trời trời rộng quá cao xa
Nhìn xuống dưới đất đất sâu thăm thẳm
Nghĩ lại đời người đổi trắng thay đen
Quanh quẩn quẩn quanh vòng cơm với áo
Được sinh ra làm người cũng quá vui
nguyenhuuduong- Tổng số bài gửi : 1110
Join date : 12/08/2012
CHUYỆN CƯỜI THỜI ĐI HỌC 5
" ĐẠI BÀNG "
Lê văn Thọ hồi học tiểu học giỏi
môn tập làm văn , nhưng không
giỏi toán lắm . Khi thi vô Quốc
Học , hắn làm được bài làm
văn " Thỏ , rùa , ve, kiến " gì đó
và trả lời đầy đủ các câu hỏi
sử , địa , thường thức . Nhưng
đến môn thi toán thì cu cậu bí
rị . Liếc qua thằng ngồi bên cạnh ,
thầy thằng đó làm bài có vẻ
ngon lành . Thọ nghĩ ra một kế .
Hắn mới viết mấy chữ lên cây
thước kẻ có bốn cạnh bằng gỗ .
CHO TAU COI BÀI , KHÔNG THÌ
TAU RẢY MỰC VÔ BÀI MI CHO
COI. Thằng kia sợ quá viết
lại trên cạnh khác của cây thước
ĐỂ TAU LÀM XONG , TAU CHO MI
COI BÀI . Có lẽ nhờ vậy mà Thọ
mới được vô học lớp thất 6 với
tụi mình . Không biết thằng bị
Thọ đe dọa có đậu vào QH năm
đó không . Nếu có xin hãy xưng danh .
Được sửa bởi Admin ngày Tue Mar 26, 2013 1:33 pm; sửa lần 2.
nhỏ mà có võ
Lê Bá Bổn hồi đi học nhỏ con
nhất lớp nhưng rất mạnh mẽ.
Bây giờ vẫn còn sức khỏe
dẻo dai , làm thợ nề chẳng kém
chi ai . Nhớ một lần , sau giờ
học , hắn chấp tui , Hải còi ,
hai tay cầm hai chiếc dép như
đôi găng . Rốt cuộc hắn cũng đè
bẹp tui ở sân vũ cầu . Tui
phải đầu hàng ngay . Rất may hồi
đó đánh nhau mang tính thi
đấu thượng võ nên không
đứa nào bị sức đầu mẻ trán
chi cả!
khi nào đăng tuấn lại về
khi nào đăng tuấn lại về
để cùng bá bổn khà khề với nhau
nhắc lại câu chuyện trước sau
chùm ruột , cà rốt , hàng cau , hoa lài
hẹn nhau , gặp mặt mốt mai
bên hiên nhà cũ để say tâm tình
để cùng bá bổn khà khề với nhau
nhắc lại câu chuyện trước sau
chùm ruột , cà rốt , hàng cau , hoa lài
hẹn nhau , gặp mặt mốt mai
bên hiên nhà cũ để say tâm tình
Sơ sót hoàn hảo
Sơ sót hoàn hảo
Ông ngoại tôi là thợ mộc. Trong đợt trường tôi quyên góp cho trẻ em mồ côi Trung Quốc, ông đóng các thùng gỗ đựng quần áo chuyển đi. Ông rất hứng thú với công việc này vì tính ông tôi rất thương người.
Nhưng không may, khi vềnhà, ông không tìm thấy kính của ông đâu. Suy nghĩ mãi, cuối cùng ông cũng nhận ra điều gì đã xảy ra cho cặp kính của mình. Khi ông đóng thùng, chắc cặp kính đã tuột ra khỏi túi áo và rơi vào bên trong một trong những chiếc thùng - giờ đây đã được niêm phong.
Thế là chiếc kính mới của ông ngoại lên đường sang Trung Quốc ! Ông bực lắm vì ông đã mua cặp kính đó với giá 20 đôla, trong khi gia đình thì nghèo và ông có đến 6 đứa con nhỏ. “Trời đất ơi ! Mình đã bỏ công ra làm giúp người khác. Vậy mà cuối cùng lại thế này đây, chẳng ai giúp được mình ! Ôi – ông nhủ thầm.
Vài tháng sau, ông hiệu trưởng trường trẻ mồ côi ở Trung Quốc – nơi nhận quà quyên góp - được đến thăm trường tôi. Ông hết lời cảm ơn chúng tôi vì quần áo cho trẻ mồ côi. Rồi ông cũng phát biểu:
- Tôi cũng hết sức cảm ơn các bạn vì cặp kính các bạn gửi cho tôi lần trước. Vừa trước đó, chiếc kính cũ của tôi bị vỡ và tôi rất tuyệt vọng vì không thay được tròng kính, do hàng hóa khan hiếm ở đất nước nước tôi vào thời điểm đó. Tôi không nhìn rõ được và thường xuyên nhức đầu. Thế rồi các thùng quần áo các bạn gửi đến và khi mở ra, chúng tôi thấy cặp kính.
Mọi người chăm chú lắng nghe. Ông hiệu trưởng nói tiếp :
- Các bạn ạ, khi tôi thử đeo kính vào, thật may mắn, tôi nhìn mọi vật đều rõ ràng ra, như thể nó được làm riêng cho tôi vậy. Tôi rất biết ơn các bạn về cặp kính.
Mọi người đều vui vì chuyện cặp kính dù ai cũng bối rối : cặp kính không nằm trong danh sách nhưng món quà được gửi đi Trung Quốc. Mọi người nghĩ rằng ông hiệu trưởng đã nhầm và cặp kính đó là một nhà thờ khác gửi.
Lúc đó, tôi thấy ông ngoại ngồi ở băng ghế sau cùng, kín đáo lau nước mắt.
Ông, một người thợ mộc bình thường, đã nhận ra rằng Tạo Hóa đã cậy nhờ ông một việc đặc biệt, theo một cách đặc biệt nhất.
Có những sự việc chúng ta tưởng như không may xảy ra, nhưng cũng có thể nó được sắp đặt để xảy ra như vậy - sắp đặt một cách có ý nghĩa.
hoathuytinh sưu tầm
Ông ngoại tôi là thợ mộc. Trong đợt trường tôi quyên góp cho trẻ em mồ côi Trung Quốc, ông đóng các thùng gỗ đựng quần áo chuyển đi. Ông rất hứng thú với công việc này vì tính ông tôi rất thương người.
Nhưng không may, khi vềnhà, ông không tìm thấy kính của ông đâu. Suy nghĩ mãi, cuối cùng ông cũng nhận ra điều gì đã xảy ra cho cặp kính của mình. Khi ông đóng thùng, chắc cặp kính đã tuột ra khỏi túi áo và rơi vào bên trong một trong những chiếc thùng - giờ đây đã được niêm phong.
Thế là chiếc kính mới của ông ngoại lên đường sang Trung Quốc ! Ông bực lắm vì ông đã mua cặp kính đó với giá 20 đôla, trong khi gia đình thì nghèo và ông có đến 6 đứa con nhỏ. “Trời đất ơi ! Mình đã bỏ công ra làm giúp người khác. Vậy mà cuối cùng lại thế này đây, chẳng ai giúp được mình ! Ôi – ông nhủ thầm.
Vài tháng sau, ông hiệu trưởng trường trẻ mồ côi ở Trung Quốc – nơi nhận quà quyên góp - được đến thăm trường tôi. Ông hết lời cảm ơn chúng tôi vì quần áo cho trẻ mồ côi. Rồi ông cũng phát biểu:
- Tôi cũng hết sức cảm ơn các bạn vì cặp kính các bạn gửi cho tôi lần trước. Vừa trước đó, chiếc kính cũ của tôi bị vỡ và tôi rất tuyệt vọng vì không thay được tròng kính, do hàng hóa khan hiếm ở đất nước nước tôi vào thời điểm đó. Tôi không nhìn rõ được và thường xuyên nhức đầu. Thế rồi các thùng quần áo các bạn gửi đến và khi mở ra, chúng tôi thấy cặp kính.
Mọi người chăm chú lắng nghe. Ông hiệu trưởng nói tiếp :
- Các bạn ạ, khi tôi thử đeo kính vào, thật may mắn, tôi nhìn mọi vật đều rõ ràng ra, như thể nó được làm riêng cho tôi vậy. Tôi rất biết ơn các bạn về cặp kính.
Mọi người đều vui vì chuyện cặp kính dù ai cũng bối rối : cặp kính không nằm trong danh sách nhưng món quà được gửi đi Trung Quốc. Mọi người nghĩ rằng ông hiệu trưởng đã nhầm và cặp kính đó là một nhà thờ khác gửi.
Lúc đó, tôi thấy ông ngoại ngồi ở băng ghế sau cùng, kín đáo lau nước mắt.
Ông, một người thợ mộc bình thường, đã nhận ra rằng Tạo Hóa đã cậy nhờ ông một việc đặc biệt, theo một cách đặc biệt nhất.
Có những sự việc chúng ta tưởng như không may xảy ra, nhưng cũng có thể nó được sắp đặt để xảy ra như vậy - sắp đặt một cách có ý nghĩa.
hoathuytinh sưu tầm
nguyenhuuduong- Tổng số bài gửi : 1110
Join date : 12/08/2012
Similar topics
» CHUYỆN CƯỜI THỜI ĐI HỌC
» BÊN NHAU HÁT CA
» MÙA XUÂN TRÊN THÀNH PHỐ : ấm tình thầy bạn Quốc Học
» TÂM TÌNH NGƯỜI QUỐC HỌC XA QUÊ
» DỰ ÁN ĐẶC SAN CỦA NHÓM CỰU HỌC SINH QUỐC HỌC KHÓA 1967_1974
» BÊN NHAU HÁT CA
» MÙA XUÂN TRÊN THÀNH PHỐ : ấm tình thầy bạn Quốc Học
» TÂM TÌNH NGƯỜI QUỐC HỌC XA QUÊ
» DỰ ÁN ĐẶC SAN CỦA NHÓM CỰU HỌC SINH QUỐC HỌC KHÓA 1967_1974
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|
Tue Jan 29, 2019 8:31 am by Admin
» GẶP MẶT THÂN MẬT QUÝ THẦY CÔ NGÀY 23 / 10 / 2018
Fri Oct 26, 2018 9:58 am by Admin
» CHÚC MỪNG ĐÁM CƯỚI CON TRAI ÚT CỦA LÊ BÌNH
Mon Jun 18, 2018 7:15 am by Admin
» BẢN TIN KẾT NỐI
Sun May 13, 2018 5:55 am by Admin
» CHÚC MỪNG ĐÁM CƯỚI CON GÁI LÊ BÁ TUẤN
Thu May 10, 2018 6:05 am by Admin
» CÔNG TRÌNH CỦA NHỮNG TẤM LÒNG QUỐC HỌC CHÂN CHÍNH
Thu Apr 26, 2018 6:36 pm by Admin
» NHẬT KÝ THƠ : MỘT CHUYẾN XUÔI NAM VÀ NGƯỢC BẮC
Sun Apr 15, 2018 5:32 am by Admin
» THƯƠNG TIẾC BẠN TẠ VĂN HÙNG - CHÍN 2 - 12 B2
Mon Mar 05, 2018 5:47 am by Admin
» GẶP MẶT CHÀO 2018
Thu Mar 01, 2018 3:20 pm by Admin