Liên lớp Quốc Học Khóa 1967-1974


Join the forum, it's quick and easy

Liên lớp Quốc Học Khóa 1967-1974
Liên lớp Quốc Học Khóa 1967-1974
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

Latest topics
» TƯỞNG NHỚ TẠ VĂN HÙNG - BY VÕ VĂN TRINH
tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 I_icon_minitimeTue Jan 29, 2019 8:31 am by Admin

» GẶP MẶT THÂN MẬT QUÝ THẦY CÔ NGÀY 23 / 10 / 2018
tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 I_icon_minitimeFri Oct 26, 2018 9:58 am by Admin

» CHÚC MỪNG ĐÁM CƯỚI CON TRAI ÚT CỦA LÊ BÌNH
tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 I_icon_minitimeMon Jun 18, 2018 7:15 am by Admin

» BẢN TIN KẾT NỐI
tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 I_icon_minitimeSun May 13, 2018 5:55 am by Admin

» CHÚC MỪNG ĐÁM CƯỚI CON GÁI LÊ BÁ TUẤN
tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 I_icon_minitimeThu May 10, 2018 6:05 am by Admin

» CÔNG TRÌNH CỦA NHỮNG TẤM LÒNG QUỐC HỌC CHÂN CHÍNH
tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 I_icon_minitimeThu Apr 26, 2018 6:36 pm by Admin

» NHẬT KÝ THƠ : MỘT CHUYẾN XUÔI NAM VÀ NGƯỢC BẮC
tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 I_icon_minitimeSun Apr 15, 2018 5:32 am by Admin

» THƯƠNG TIẾC BẠN TẠ VĂN HÙNG - CHÍN 2 - 12 B2
tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 I_icon_minitimeMon Mar 05, 2018 5:47 am by Admin

» GẶP MẶT CHÀO 2018
tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 I_icon_minitimeThu Mar 01, 2018 3:20 pm by Admin

Latest topics
» TƯỞNG NHỚ TẠ VĂN HÙNG - BY VÕ VĂN TRINH
tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 I_icon_minitimeTue Jan 29, 2019 8:31 am by Admin

» GẶP MẶT THÂN MẬT QUÝ THẦY CÔ NGÀY 23 / 10 / 2018
tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 I_icon_minitimeFri Oct 26, 2018 9:58 am by Admin

» CHÚC MỪNG ĐÁM CƯỚI CON TRAI ÚT CỦA LÊ BÌNH
tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 I_icon_minitimeMon Jun 18, 2018 7:15 am by Admin

» BẢN TIN KẾT NỐI
tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 I_icon_minitimeSun May 13, 2018 5:55 am by Admin

» CHÚC MỪNG ĐÁM CƯỚI CON GÁI LÊ BÁ TUẤN
tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 I_icon_minitimeThu May 10, 2018 6:05 am by Admin

» CÔNG TRÌNH CỦA NHỮNG TẤM LÒNG QUỐC HỌC CHÂN CHÍNH
tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 I_icon_minitimeThu Apr 26, 2018 6:36 pm by Admin

» NHẬT KÝ THƠ : MỘT CHUYẾN XUÔI NAM VÀ NGƯỢC BẮC
tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 I_icon_minitimeSun Apr 15, 2018 5:32 am by Admin

» THƯƠNG TIẾC BẠN TẠ VĂN HÙNG - CHÍN 2 - 12 B2
tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 I_icon_minitimeMon Mar 05, 2018 5:47 am by Admin

» GẶP MẶT CHÀO 2018
tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 I_icon_minitimeThu Mar 01, 2018 3:20 pm by Admin

April 2024
MonTueWedThuFriSatSun
1234567
891011121314
15161718192021
22232425262728
2930     

Calendar Calendar

April 2024
MonTueWedThuFriSatSun
1234567
891011121314
15161718192021
22232425262728
2930     

Calendar Calendar

Affiliates
free forum

Affiliates
free forum


THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ

5 posters

Trang 2 trong tổng số 3 trang Previous  1, 2, 3  Next

Go down

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 Empty Thầy dịch thơ Jacques Prévert

Bài gửi  haitho Mon Oct 20, 2014 1:21 pm

ĐỂ VẼ CHÂN DUNG MỘT CON CHIM

Trước tiên hãy vẽ cái lồng
Với cánh cửa còn để mở
Thế rồi vẽ ngay sau đó
Một cái gì đó thật xinh
Một cái gì cho giản dị
Một cái gì thật đẹp đẽ
Một cái gì còn có ích
Để cho con chim đó mà
Rồi đem khung tranh để dựa
Vào một thân cây trong vườn
Hoặc là trong cánh rừng non
Hay khu rừng già cũng được
Đến núp vào sau thân cây
Đứng im, nhớ đừng động đậy
Và cũng đừng nên nói gì…
Có khi chim sẽ đến mau
Nhưng cũng có thể thật lâu
Chim mới thật lòng ghé tới
Vậy cứ yên tâm chờ đợi
Cho dù cả mấy năm trường
Vì chim đến chậm hay nhanh
Chẳng có chút gì liên hệ
Đến thành công của bức tranh
Và khi con chim bay đến
Nếu thực là nó đến rồi
Nhớ giữ yên lặng tuyệt đối
Chờ cho chim chui vào lồng
Khi chim ở yên trong đó
Nhẹ nhàng lấy chiếc bút vẽ
Đóng cánh cửa lồng thật khẽ
Rồi xóa từng chiếc chấn song
Nhưng tránh đừng động đến lông
Rồi vẽ chân dung của cây
Bằng cách chọn cành đẹp nhất
Để cho con chim đậu vào
Vẽ thêm lá xanh gió mát
Vẽ thêm bụi bặm mặt trời
Vẽ tiếng côn trùng trong cỏ
Trong nắng hạ vàng rực rỡ
Rồi chờ tiếng hót của chim
Nếu chim vẫn cứ lặng im
Là dấu hiệu buồn đấy nhé
Nghĩa là bức tranh quá tệ
Nhưng nếu chim đã hót lên
Thì đó chính là điềm tốt
Bạn đã có thể ký tên
Bấy giờ bạn cứ nhẹ nhàng
Nhổ lấy một chiếc lông chim
Và nơi một góc tranh vẽ
Tên mình bạn hãy viết lên.

haitho

Tổng số bài gửi : 2222
Join date : 12/01/2014

Về Đầu Trang Go down

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 Empty THE OPEN WINDOW , translated by THÂN TRỌNG SƠN

Bài gửi  haitho Wed Nov 12, 2014 6:48 am

LỜI NGƯỜI DỊCH :

( 1 ) - Saki là bút hiệu của nhà văn Hector Hugh Munro (1870-1916), sinh tại Miến Điện ( nay là nước Myanmar ) khi nước này còn là thuộc địa của Anh. Mẹ mất sớm, Ông được gởi sang Anh sống với hai bà cô. Học xong trung học, Ông trở về Miến Điện làm việc trong ngành quân cảnh. Do bệnh tật, chỉ hơn một năm sau, Ông lại trở về Anh và bắt đầu sự nghiệp làm báo, viết văn. Khi Thế Chiến thứ I bùng nổ, tuy đã quá tuổi động viên Ông vẫn tình nguyện nhập ngũ để cuối cùng hy sinh tại chiến trường Pháp bởi một viên đạn bắn tỉa của lính Đức.

Tuy viết nhiều thể loại, SAKI được biết đến như là một tác giả truyện ngắn. Thế giới truyện ngắn của SAKI là con người và đất nước Anh vào đầu thế kỷ XX. Truyện CÁNH CỬA SỔ MỞ dưới đây ( dịch từ nguyên tác THE OPEN WINDOW ) được xem là một trong những truyện ngắn nổi tiếng nhất của SAKI



“ Cô tôi sẽ xuống ngay thôi, thưa ông Nuttel”, cô thiếu nữ tuổi mười lăm nói với giọng rất tự tin; “ trong khi chờ đợi, xin ông vui lòng cho tôi tiếp chuyện”.

Framton Nuttel cố gắng nói điều gì đấy cho phải lẽ để làm vui lòng cô cháu mà không tỏ ra thiếu tôn trọng người cô sắp xuất hiện. Trong thâm tâm, hơn lúc nào hết, chàng thấy lo ngại không biết những cuộc viếng thăm xã giao những người hoàn toàn xa lạ thế này có giúp được gì cho việc điều trị căn bệnh tâm thần mà chàng đang thực hiện đây không.
“ Chị biết mọi chuyện sẽ xảy ra thế nào,” chị của chàng đã nói như thế khi chàng chuẩn bị về tỉnh dưỡng nơi thôn dã vắng vẻ này; “ em sẽ thui thủi một mình ở đấy, không tiếp xúc với ai, và trạng thái thần kinh của em sẽ tệ hơn vì buồn phiền. Chị sẽ viết thư giới thiệu em với tất cả những người chị quen biết ở đấy. Chị nhớ là vài người trong số đó thực sự rất dễ thương.”

Framton không hiểu bà Sappleton, người mà chàng sắp đưa một trong số thư giới thiệu, có thuộc nhóm người dễ thương đó không.

Khi thấy giữa hai người đã có sự thông cảm lặng lẽ vừa đủ rồi. cô cháu gái liền hỏi : “Ông có quen biết nhiều người ở quanh đây không?”
“ Hầu như không quen biết ai,” Framton lên tiếng. “ Chị tôi khoảng bốn năm trước có ở đây, tại nhà ông mục sư, , và chị viết thư giới thiệu tôi với vài người nơi này.”

Chàng nói ý cuối cùng với một giọng nuối tiếc dễ nhận thấy.

“Vậy là gần như ông không biết gì về bà cô của tôi phải không ạ ?” Cô gái tự tin tiếp tục hỏi.
“ Chỉ biết tên và địa chỉ thôi,” người khách thú nhận. Chàng tự hỏi không biết bà Sappleton có chồng hay góa bụa. Có cái gì đấy không rõ ràng lắm ở trong phòng hình như gợi cho thấy nhà này có sự hiện diện của đàn ông.
“ Một thảm kịch đã xảy ra với cô tôi cách đây đúng ba năm,” cô gái nói, “ có thể vào thời gian chị của ông còn ở đây.”
“ Thảm kịch hả?” Framton hỏi; dẫu sao nơi vùng quê yên tĩnh này thảm kịch có vẻ khó xảy ra.
“ Ông có thể ngạc nhiên tại sao chúng tôi lại để mở cái cửa sổ kia vào một buổi chiều tháng mười như thế này,” cô gái vừa nói vừa chỉ cánh cửa rộng kiểu Pháp thông ra sân cỏ bên ngoài.
“ Thời gian này trong năm trời vẫn ấm,”, Framton nói; “ mà cánh cửa kia thì có liên quan gì đến thảm kịch chứ?”
“Ngày này cách đây ba năm, chồng và hai người em trai của cô tôi đã phóng ra qua cái cửa sổ đó để đi săn . Và họ đã không bao giờ trở về. Khi băng qua cánh đồng hoang để đến nơi săn chim dẽ quen thuộc, cả ba người bị nuốt chửng vào một bãi lầy nguy hiểm. Mùa hè ẩm ướt khủng khiếp năm đó, như ông biết đó, có những chỗ mọi năm thì an toàn, nay bỗng sụt lở mà không ai ngờ được. Thi thể của họ không bao giờ được tìm thấy. Đó là điều ghê khiếp nhất của câu chuyện.” Đến đây giọng cô gái mất đi vẻ tự tin mà trở nên ngập ngừng. “ Người cô tội nghiệp của tôi vẫn tin là một ngày kia họ sẽ trở về, ba người và cả con chó cùng biến mất với họ, rồi sẽ vào bằng lối cửa sổ như họ vẫn thường làm. Đấy là lý do tại sao cửa sổ cứ để mở như thế mỗi chiều cho đến khi trời tối hẳn. Bà cô khốn khổ của tôi vẫn kể mãi cho tôi nghe chuyện họ ra đi như thế nào, chồng cô thì khoác chiếc áo choàng trắng trên tay, còn cậu em út Ronnie thì cứ hát “ Bertie ơi, sao lại nhảy lên thế?” như để chọc ghẹo bà, vì bà nói hát như thế làm bà nhức đầu. Ông biết không, những buổi chiều im ắng, tĩnh lặng như thế này, tôi cảm thấy gần như sởn gai ốc khi tưởng tượng là họ sẽ đi vào qua cái cửa sổ kia.”
Cô gái khẽ rùng mình và đột nhiên ngừng lại. Còn Framton thì nhẹ nhõm hẳn khi bà cô vội vã bước vào phòng và rối rít xin lỗi vì đã chậm ra tiếp khách.
“ Tôi hy vọng là cháu Vera đã nói chuyện vui vẻ với ông.”, bà nói.
“ Cô bé thật thú vị.”, chàng đáp.
“Mong là ông không bận tâm vì cánh cửa sổ để mở,” bà Sappleton nói nhanh; “ nhà tôi và mấy cậu em sắp đi săn về và họ vẫn thường vào nhà bằng lối đó. Hôm nay họ đi săn chim dẽ ở đám đầm lầy và thế nào rồi cũng sẽ làm bẩn những tấm thảm của tôi. Đàn ông các ông vẫn thế, phải vậy không?”

Bà vui vẻ tiếp tục huyên thuyên về chuyện đi săn, về chuyện hiếm hoi chim chóc bây giờ và hy vọng sẽ có vịt trời vào mùa đông.Với Framton câu chuyện thực sự khủng khiếp. Chàng cố gắng lái câu chuyện sang một đề tài khác bớt ghê rợn hơn nhưng xem chừng không thành công mấy. Chàng cảm thấy chủ nhà chẳng quan tâm lắm đến mình, mắt thì cứ đăm đăm nhìn về hướng cửa sổ và sân cỏ bên ngoài. Hẳn là một sự trùng hợp ngẫu nhiên không may vì chàng đã viếng thăm vào đúng ngày kỷ niệm tấn thảm kịch.
“ Các bác sĩ đều khuyên tôi tuyệt đối nghỉ ngơi, không để kích động tinh thần và tránh mọi vận động cơ thể mạnh,” Framton cho biết, Vì, như nhiều người, chàng tưởng lầm rằng những người hoàn toàn xa lạ và những người mới tình cờ gặp gỡ thường khao khát được biết những chi tiết nhỏ nhặt về ốm đau, bệnh tật của người khác, cùng nguyên nhân và cách điều trị . “ Riêng về chế độ ăn uống thì các bác sĩ chưa đồng ý với nhau lắm,”, chàng nói tiếp.
“Vậy sao?”, bà Sappleton nói, bằng một giọng chỉ như để thay thế cho cái ngáp sắp tới. Rồi bỗng nhiên mặt bà sáng lên, tỉnh táo chú ý – nhưng không phải tới câu Framton đang nói.
“Có thế chứ, họ về kia rồi!”, bà kêu lên. “ Vừa đúng vào giờ uống trà, và người nào cũng lấm bùn bê bết thế kia!”

Framton khẽ rùng mình, quay sang nhìn cô cháu ngụ ý tỏ sự thông cảm. Nhưng cô gái đang chăm chú nhìn qua cánh cửa sổ để mở với đôi mắt ngạc nhiên hoảng sợ. Trong cơn ớn lạnh vì một nỗi sợ khó gọi tên, Framton cứ xoay tròn trên ghế ngồi, đưa mắt nhìn theo cùng hướng đó.

Trong ánh chiều tà nhá nhem, ba bóng người đang vượt qua sân cỏ; cả ba đều quàng súng, một trong ba người khoác chiếc áo choàng trắng qua vai. Một con chó săn nhỏ màu nâu mệt nhọc chạy theo sau gót họ. Họ lặng lẽ đến gần ngôi nhà, và một giọng hát trẻ trung khàn khàn cất lên trong bóng tối : “ Bertie ơi, sao lại nhảy lên thế?”

Framton quờ quạng vớ lấy chiếc gậy và cái mũ. Cửa ra vào, lối đi rải sỏi và chiếc cổng chính là những gì chàng mơ hồ nhận biết trên đường hấp tấp tháo chạy. Một người đi xe đạp phải phóng vào hàng rào để tránh va chạm đột ngột.
“Bọn anh về đây rồi, em ơi,” người đàn ông khoác áo choàng nhảy vào cửa sổ lên tiếng; “ bùn lầy lấm lem, nhưng cũng gần khô rồi. Người nào vừa phóng ra khi bọn anh vào vậy?”
“Một anh chàng khá kỳ khôi, tên Nuttel gì đó,” bà Sappleton trả lời, “anh ta chỉ nói về bệnh tật của mình rồi vụt bỏ chạy mà chẳng thèm nói lời từ giã hay xin lỗi gì hết khi anh về. Làm như anh ta đã nhìn thấy ma hiện hình vậy.”
“ Cháu đoán có thể vì con chó,” cô cháu nói tỉnh bơ; “ông ấy nói với cháu rằng ông khiếp sợ chó. Có một lần, trong một nghĩa địa ở bên bờ sông Hằng, ông ta bị một bầy chó hoang lùng sục, cuối cùng phải ngủ cả đêm hôm đó trong một cái huyệt mới đào, trong khi bên trên cả bầy chó gầm gừ, nhe răng, sùi bọt mép. Chuyện như thế ai mà không hoảng loạn.”
Bịa chuyện mau lẹ như thế là biệt tài của cô gái.


( 2 ) : Một kiểu “ truyện trong truyện “, truyện về người khách lạ Framton đến vùng một quê yên tĩnh tìm cách chữa bệnh, trong đó lồng vào truyện kể ly kỳ của cô thiếu nữ Vera , kết hợp tài tình sự hài hước và kinh dị. Cô bé đầy tự tin đó lần lượt gây sửng sốt, bất ngờ cho ông khách rồi đến vợ chồng và hai người em của bà cô, và tất nhiên là cả người đọc. Nguyên nhân nào khiến cô bé bịa chuyện và diễn kịch như thế ? Phải chăng vì cuộc sống buồn tẻ, chẳng có việc gì làm trong làng quê này? Hay là tính cô lâu nay vẫn thường hay giở trò như thế ? Hay là chính cô cũng có bệnh lý về tâm thần như ông khách tuy bề ngoài vẫn tỏ ra hoàn toàn bình thường ? Việc giải thích bỏ ngỏ, dành cho người đọc.

haitho

Tổng số bài gửi : 2222
Join date : 12/01/2014

Về Đầu Trang Go down

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 Empty QUÁN NHẠC TRÊN ĐỒI Thân Trọng Sơn

Bài gửi  haitho Sun Nov 16, 2014 11:06 am

QUÁN NHẠC TRÊN ĐỒI

Thân Trọng Sơn





Cửa hầu như lúc nào cũng khép. Khách đến tự mở bước vào và tự kiếm chỗ ngồi. Chừng mươi bộ bàn ghế, kích cỡ và chủng loại không giống nhau, tất cả đều được xếp sát tường, nhường khoảng trống cho mấy chậu cây cảnh có vẻ ít được chăm sóc, cũng giống như vườn hoa ở bên ngoài. Giữa bàn và trên tường sẵn có mấy dĩa đèn cầy, khách ngồi vào mới thắp. Ngay giữa nhà có kê một chiếc bục nhỏ với dàn âm thanh và mấy cây đàn ghi-ta đặt hờ hững bên góc. Không có quầy bày biện ly tách hay trang trí hoa lá . Mọi thứ đều được mang ra mang vào gian nhà sau.

Khách vào tự kiếm chỗ ngồi vì hầu hết đều là khách quen, người đến lần đầu cũng do khách cũ giới thiệu. Giới trẻ ít khi vào đây bởi nếu không tự cảm thấy thì trước khi về thế nào cũng sẽ nghe chủ quán lạnh lùng nói hình như chỗ này không hợp với các em. Cũng đừng đến đây nếu vừa bước ra từ một tiệc rượu, mặt đỏ bừng và giọng đượm hơi men. Chỉ cần vui chuyện nói to một chút là được nhắc nhở ngay. Nhớ tắt điện thoại di động hoặc cần thiết thì bước ra bên ngoài, vừa nói chuyện vừa đọc lại mấy dòng ghi sẵn trên tấm bảng nhỏ treo trước cửa : Xin vui lòng nói chuyện nhỏ hơn tiếng nhạc và không sử dụng điện thoại trong phòng.

Khách quen cả nên không ai sốt ruột nếu phải chờ đợi được phục vụ. Chỉ mấy mẹ con cô chủ quán làm đủ các việc, ngay cả khi khách đến đầy phòng. Cũng ít người để ý đến chất lượng thức uống, là cà phê và các thứ giải khát. Về rượu chỉ có rhum ( thật ra là để hòa với nước chanh ) hoặc vang, sản phẩm của địa phương ( không làm bằng trái nho ) bỏ thêm một viên xí muội, gọi từng ly chứ không bán cả chai. Dần dà rồi ai cũng quen với cái không khí là lạ đó của quán. Cứ bình thản ngồi uống và nghe nhạc. Cho đến khi ai đó đứng dậy cầm lấy cây đàn, trở về chỗ ngồi và hát. Tự nhiên mà hát. Nhạc máy được vặn nhỏ lại hoặc tắt hẳn. Tưởng như chỉ hát cho chính mình. Mà không, mọi người ở các bàn khác đều nghe đấy chứ. Nghe và tán thưởng. Nghe và hưởng ứng. Không đợi mời, ở một bàn khác có người lại cất tiếng. Và cứ thế mà tiếp tục. Cũng có người hát liên tiếp hai ba bài. Cũng có người phụ họa theo một giọng hát nào đó ngồi ở góc khuất chỉ nghe tiếng mà không nhìn thấy mặt. Nào có can chi.

Đến một lúc nào đó bỗng thấy cô chủ quán hình như hơi vội vàng trong việc phục vụ, hình như không thiết tha trong việc đón khách mới vào. Cô rảo quanh phòng, nhìn quanh một lượt và ghé đến một bàn nào đó, kéo ghế ngồi xuống góp chuyện. Chỉ là cái cớ thôi, vì thường khi đã ngồi xuống là cô đã sẵn sàng để hát. Giọng soprano với âm vực khá rộng và cường độ khá lớn đủ để mọi người trong phòng ngưng hết chuyện trò to nhỏ. Di An, cô chủ, thích bắt đầu bằng một câu hát ở giữa bài, thường là ở chỗ cao trào để tiện khoe giọng to và khỏe. Chẳng cần máy khuyếch âm, tiếng hát Di An vẫn len được hàng cây cảnh, lách giữa những lối đi, lan qua từng ngọn nến, loang đến mỗi góc phòng, lấn vào mỗi tâm tư, lặng trong từng nỗi niềm để lưu vào vùng kỷ niệm. Từ Trịnh Công Sơn, Vũ Thành An, đến Từ Công Phụng, Ngô Thụy Miên, Cung Tiến, rồi Phạm Duy, Nguyễn Hiền, Lê Uyên Phương…., trong khung trời lãng đãng của những tác giả như thế Di An thuộc cả hàng trăm bài. Cô còn hát được nhạc Pháp, những bài quen thuộc của những năm 60, 70 thế kỷ trước. Nhưng khách đừng mải nghe mà quên mất rằng đến đây không chỉ để thưởng thức, nghĩa là đừng quên đáp lễ. Bàn này bàn khác phải có người nào đó cất giọng. Cứ bắt đầu một câu, dù ngồi ở xa, Di An sẽ đệm đàn cho mà hát, nếu người hát không tự đánh đàn. Thông lệ là thế, có người hưởng ứng thì cô mới tiếp tục. Em đã hứa với các con em là mỗi tối mẹ chỉ hát năm bài. Nói thế thôi chứ khi có cảm hứng thì cô hát bao nhiêu bài không ai đếm được. Chủ và khách cứ tiếp nhau theo cung cách đó. Không ai mời ai, không ai giới thiệu. Khách vào quán, dù là lần đầu, hòa nhập rất nhanh vào cái không khí tự nhiên và ngẫu hứng đó. Phần lớn là người đứng tuổi, đi theo nhóm nhỏ, di chuyển nhẹ nhàng, chuyện trò khẽ khàng. Tò mò và phấn khích, tin cậy và bao dung, họ đến đây để nghe hát. Nghe thoải mái vì không bị ai nài nỉ xin cho một tràng pháo tay. Lặng lẽ và lịch sự, nhiệt tình và hòa đồng, họ đến đây để hát. Hát tự nhiên mà không cần phải xin gửi đến quý vị lời chào trân trọng nhất, không cần phải giới thiệu sau đây là bài hát được mang tên ….

Ở xứ Lạc Phố có một quán cà phê như thế. Từ Giáo đường Hồng Kê, đi dọc theo đại lộ Toàn Phúc, rẽ trái theo đường Lý Hoàng Phụng, đi tiếp vài trăm thước lại rẽ trái vào đường Quang Phục theo hướng vào Biệt điện của Cựu Hoàng Nguyên Phương XIII. Quán nằm trên đồi cao ở gần Biệt điện, khuất sau mấy hàng thông, đi dưới đường không nhìn thấy nếu không để ý đến mấy dây đèn điện mắc trên những cây thông và tấm bảng hiệu nhỏ xíu : Cà phê “Cõi Tạm Chơi”. Có lẽ chủ quán chọn cái tên này vì hình như cô mở quán không chỉ để kinh doanh. Mà để chiêm nghiệm một điều gì đó. Cho riêng mình. Và cho những ai đồng cảm.



Cứ tưởng trần gian chỉ là cõi tạm
Nên đem tung hê hết cả tháng ngày
Cứ tưởng phù du hóa ra miên viễn
Lỡ đến rồi thôi cứ ở lại đây.

Cõi trần là cõi tạm chơi
Vui chân dừng bước để rồi lại đi
Ngờ đâu cuộc sống bộn bề
Ham công tiếc việc ngày về lại quên.
Trần gian tưởng đâu cõi tạm
Ghé chân dăm bữa rồi đi
Ngờ đâu bộn bề công việc
Loay hoay quên cả ngày về.

Trần gian cõi tạm ?
Just stop and go ?
Nào đâu phải vậy
Stay up to now.

****

QUÁN NHẠC TRÊN ĐỒI

Bỗng dưng lạc chốn mê cung
Tơ chiều lãng đãng tơ lòng vấn vương
Tơ trời sợi nhớ sợi thương
Níu chân lãng tử, ngăn đường khách mơ.

Bỗng dưng lạc chốn cung tơ
Chiều không tắt nắng, đêm mờ hơi sương
Tiếng ai hát khúc nhạc buồn
Êm như thác đổ, nhẹ dường cuồng phong.

Bỗng dưng lạc cõi hư không
Lung linh ánh nến, mịt mùng phù vân
Tiếng đàn ai bỗng bâng khuâng
Cho ngơ ngẩn nhạc, cho dùng dằng thơ.

Bỗng dưng chiều lạc cung tơ
Thông xanh lạc gió, đôi bờ lạc sông,
Giọng oanh hòa tiếng tơ đồng
Mấy ai tri kỷ mà không chung tình?

Bỗng dưng lạc chốn lặng thinh
Cà phê tí tách nhẹ tênh giọt buồn
Ghé chân quán nhạc mỗi lần
Bước ra sao cứ tần ngần ngoái lui.


Lạc Phố Tháng 4/ 2006
Thân Trọng Sơn


haitho

Tổng số bài gửi : 2222
Join date : 12/01/2014

Về Đầu Trang Go down

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 Empty DỊCH TRUYỆN PHÙNG KỲ TÀI

Bài gửi  haitho Fri Jan 02, 2015 4:28 pm

Tô Kim Tân

Chẳng bao lâu sau ngày thành lập nước Cộng hoà (1), bác sĩ Tô, tên thật là Tô Kim Tân, chuyển đến khu Tiểu bạch lâu mở phòng mạch, treo bảng hiệu trước đường, chuyên bó và chữa trị gãy xương, ngay những người phương Tây khi đua ngựa bị gãy chân gãy tay cũng đến khám chữa chỗ ông.

Cao lớn, lúc nào cũng khoác chiếc áo kiểu cổ, ông có đôi bàn tay mảnh khảnh mà rất khoẻ, trạc ngoài ngũ tuần, khuôn mặt đẹp, mắt sáng như đèn, dưới cằm vài sợi lông bóng mượt như bôi dầu. Giọng vang và sâu, như phát từ đan điền, và vọng đi rất xa, nếu như ông bất chấp tuổi tác mà đến học hát tại một đoàn ca kịch thì hẳn là ông có thể đối đáp được với Kim Thiếu San (2). Trong khi hành nghề, ông tỏ ra khéo léo và thành thạo vô cùng, khi có ai bị chấn thương cơ bắp hay gãy bộ phận nào đó tìm đến ông, ông sẽ làm gì đây? Trước tiên là lấy đầu ngón tay sờ nắn vị trí nhạy cảm để đánh giá tổn thương bên trong, chỉ liếc mắt nhìn tưởng như theo bản năng, ông đã hiểu ra ngay. Đôi bàn tay ông thoắt lướt qua chỗ này chỗ kia như đôi chim trắng, nhanh như chớp, chỉ nghe tiếng xương kêu răng rắc, người bệnh chưa kịp cảm thấy đau thì chỗ gãy đã được nắn, ông bó bột thật nhanh, đóng nẹp và bệnh nhân ra về yên tâm. Nếu họ có trở lại thì cũng để cúi mình chào ông, và mang theo bức hoành ghi lời tri ân.

Những người tài năng thường có nhiều tính cách đặc biệt. Riêng bác sĩ Tô thì có một nguyên tắc khác thường: khi có người đến khám, dù nghèo hay giàu, dù người thân hay xa lạ, nhất thiết phải đặt lên bàn bảy đồng bạc thì ông mới khám, nếu không có, ông chẳng ngó ngàng đến. Phải chăng đây là nguyên tắc chung? Không, chỉ là nguyên tắc của riêng ông! Mọi người trách ông là chỉ biết có tiền, và do mỗi lần ông điều trị có giá bảy đồng tiền một nguyên (3), người ta đặt cho ông biệt danh không vui tai lắm là "ông Tô bảy nguyên". Khi nói chuyện với ông, ai cũng gọi là bác sĩ Tô, nhưng sau lưng ông, người ta lại gọi là Tô bảy nguyên, còn cái tên thật Tô Kim Tân thì chẳng ai biết.

Bác sĩ Tô thích đánh bài. Một hôm, chẳng có việc gì làm, hai người bạn đến rủ ông chơi, do thiếu một tay nên họ mời thêm nha sĩ Hoa, ở nhà gần đấy, phía bắc khu phố. Khi mọi người đang say sưa nhập cuộc, anh chàng kéo xe Trương Tứ thình lình bước vào, đứng tựa ngưỡng cửa, bàn tay phải đỡ lấy cùi chỏ, mặt đẫm mồ hôi, ướt cả cổ áo: hẳn là anh ta bị gãy cánh tay, tỏ vẻ đau đớn lắm. Nhưng một người kéo xe thì hàng ngày may lắm là đủ ăn, lấy đâu ra bảy nguyên? Anh ta rên rỉ, xin bác sĩ Tô cho anh ta nợ, và nói là sẽ hoàn trả sau. Nhưng bác sĩ Tô làm như không nghe thấy gì, cứ chú tâm vào các quân bài, tính toán để đánh, ra vẻ vui hay buồn, ngạc nhiên hay giả bộ không biết, tóm lại là chỉ quan tâm đến ván bài. Một trong những người cùng chơi cuối cùng cũng phải can thiệp, đưa tay chỉ về phía cửa, nhưng bác sĩ Tô vẫn không rời mắt khỏi những lá bài. " Tô bảy nguyên", biệt danh này thật đúng lúc này.

Nha sĩ Hoa, vốn được tiếng là người tốt bụng, mượn cớ cần đi vệ sinh, rời bàn đánh bài đi lui sân sau, tránh qua cửa hậu để ra đường phía trước, và khẽ gọi từ xa Trương Tứ, vẫn còn đứng dựa cửa, rút từ túi trong bảy đồng bạc và trao cho anh ta. Không chờ nghe lời cám ơn, ông vội quay gót và đi ngược trở lui ngồi vào bàn để chơi tiếp, xem như không có việc gì.

Một lát sau, Trương Tứ đi vào, cúi gập người, tay lắc mấy đồng tiền rồi bỏ lên bàn. Ngay lúc đó, rất lanh lẹ, vội vàng, bác sĩ Tô đứng dậy, nhấc tay áo của Trương Tứ lên, gác tay anh ta lên bàn, mấy ngón tay cầm lấy đầu xương của anh ta, kéo bên này, đẩy bên kia, ấn trên cao, bóp dưới thấp, Trương Tứ co vai lại, rút cổ vào, nhắm mắt, nghiến răng, sẵn sàng chịu cơn đau khác, đúng lúc bác sĩ Tô loan báo:" Xong rồi." Ngay sau đó, ông bó bột, đóng nẹp, và đưa thêm cho Trương Tứ mấy gói thuốc uống hoạt huyết giảm đau, khi Trương Tứ bảo là không đủ tiền trả mấy gói thuốc này, ông nói là ông tặng thôi, rồi quay vào chơi tiếp.

Hôm đó, cuộc chơi dằng dai mãi vì thắng thua cứ xen lẫn, chỉ đến lúc đến giờ phải lên đèn và ai cũng đói cồn cào rồi mọi người mới chia tay. Khi mấy vị khách ra đến cổng, bác sĩ Tô chìa bàn tay gầy gò ra giữ nha sĩ Hoa lại. Khi hai người kia đi khuất, ông lấy bảy đồng tiền từ khối tiền trên bàn bỏ vào tay của nha sĩ Hoa đang sững sờ và bảo:" Có một chuyện tôi cần nói với ông. Đừng nghĩ là tôi không có từ tâm, có điều là tôi không thể thay đổi cái nguyên tắc mà tôi đã đặt ra."

Về đến nhà, nha sĩ Hoa cứ nhắc lại câu nói đó, và ba ngày ba đêm sau đầu óc vẫn quẩn quanh câu đó mà không sao hiểu được ý nghĩa sâu xa của nó, tự đáy lòng, ông thấy vô cùng khâm phục bác sĩ Tô, thái độ của bác sĩ trong sự việc này, khâm phục cách lý luận và ngay cả bản thân bác sĩ.

---
(1) Tức là nước Trung Hoa Dân quốc, thành lập ngày 1/1/1912
(2) Kim Thiếu San ( 1890-1948 ), nhân vật nổi tiếng của ca kịch Bắc Kinh trong nửa đầu thế kỷ XX.
(3) Ngân nguyên : đồng bạc trị giá 1 nguyên ( đơn vị tiền tệ của Trung quốc, thường được gọi nhầm là nhân dân tệ ).

haitho

Tổng số bài gửi : 2222
Join date : 12/01/2014

Về Đầu Trang Go down

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 Empty Truyện ngắn của Phùng Kỳ Tài

Bài gửi  haitho Sun Jan 04, 2015 1:15 pm

Xoát Tử Lý


Ở Thiên Tân, những người sống tại bến cảng đều là những người nghiêm túc trong công việc. Thợ thủ công phụ thuộc vào đôi bàn tay, và tất cả năng lực của họ cũng thể hiện ở đôi tay. Ai khéo tay thì sống được, có danh tiếng và chiếm địa vị cao, ngược lại, người nào chẳng tài cán gì thì sống lây lất, chìm trong bóng tối, bên lề xã hội. Tuy nhiên, không ai xác nhận những sự xếp loại này, chúng chỉ thể hiện hoàn toàn dựa vào lối sinh hoạt tiêu biểu của bến cảng. Thời nào cũng vậy, các nghệ sĩ ca nhạc đều mơ ước đến biểu diễn ở đó. Thực thế, dân Thiên Tân đều mê ca nhạc và rất thông thạo, mắt tinh tường, tai thính nhạy, phán đoán chính xác. Nếu cuộc biểu diễn hay, họ cổ vũ bằng cách reo hò nồng nhiệt, làm như đang diện kiến nhà vua, và nhiều ca sĩ khi đến hát ở Thiên Tân đã trở thành nổi tiếng vô cùng, ngược lại, nếu trình diễn tầm thường, làm thất vọng bao nhiêu chờ đợi, nói gọn lại là trình diễn thất bại thì công chúng sẽ phản đối, huýt sáo, la hét, hắt vào ca sĩ những cốc nước chè còn đầy một nửa, những mẩu lá dính đầy quần áo, râu tóc. Chẳng có nơi nào trên thế giới mà người ta la ó phản đối một buổi diễn khủng khiếp hơn ở Thiên Tân. Và cũng không nên nói điều này là tệ hại, vì nó giúp cho những người có tài tích luỹ thêm kinh nghiệm. Mỗi ngành nghề đều có những nhân vật huyền thoại với những tài năng gần như phi thường: Lưunghệ nhân khắc gạch,Trương bậc thầy tượng đất sét, Nguỵthầy làm diều, Vươngvua cơ khí, và Lý thợ quét vôi, v.v. Người dân Thiên Tân thích đặt ra những cái tên như thế, ghép họ của nhân vật với ngành chuyên môn mà họ tỏ ra là bậc thầy. Nếu bạn chỉ gọi Trương thì không ai biết đến tên. Ở bến cảng, những biệt danh này vang lên, khác nào tiếng chiêng cồng tranh nhau gõ nhịp.

Lý quét vôi là một nghệ nhân bậc thầy thuộc một công ty xây dựng ở đường Hà Bắc, chuyên môn của ông là quét vôi, ông chẳng làm gì khác. Những ai nhờ ông đến nhà quét vôi thường được khuyên là đừng rời bỏ hiện trường mà cứ ngồi ở đó, cách một quãng, bởi sẽ là một cảnh tượng tuyệt đẹp đến mê mẩn. Điều thu hút mọi người như là hiện tượng độc nhất vô nhị là khi làm việc ông chỉ mặc toàn trang phục màu đen, và xong việc rồi không hề có một vết trắng nào dính vào. Cứ tin tôi đi! Ông tự đặt ra nguyên tắc: nếu ông bị vấy bẩn thì xem như công việc hôm đó miễn phí, khỏi phải trả tiền công cho ông. Kiểu này thì hẳn là ông chết đói từ lâu rồi? Nhưng, tất cả chỉ là lời đồn đãi, và ngay trong số những người tin, vẫn có người còn ngờ vực. Những ai không ở trong nghề nhưng chưa nhìn thấy thì không tin, còn những ai cùng nghề thì tức giận, quyết không tin điều đó.

Một hôm Lý quét vôi nhận một người thợ học việc tên là Tào Tiểu Tam. Khi mới bắt đầu, thợ học việc chỉ là người tập tành, lo việc điếu đóm, mang xách vật liệu. Tuy Tào Tiểu Tam đã từng nghe nói đến tài nghệ của thầy, anh cũng chỉ tin một nửa, và mong sẽ tận mắt nhìn thấy. Ngày làm việc đầu tiên, anh theo thầy đến làm ở đường Trấn Nam, thuộc tô giới Anh, trong một ngôi nhà Tây phương mới xây và giao việc quét vôi cho Lý. Lúc đến nơi, khi mục kích cảnh ông thầy thảo luận với vị chịu trách nhiệm công trường, anh đã ngạc nhiên về uy thế của thầy. Ông tự đặt ra quy luật là mỗi ngày chỉ quét vôi một phòng. Vì nhà có chín phòng nên ông cần chín ngày. Và, trước khi bắt tay vào việc, ông mở cái túi nhỏ gấp tư cẩn thận mang theo mình, rồi mặc vào áo khoác đen, quần dài đen và mang đôi giày vải đen. Ăn vận toàn đen từ đầu đến chân như thế trông ông nổi bật lên màu trắng của chiếc xô đựng vôi bỏ dưới đất.

Một phòng, tức gồm trần và bốn vách, ông quét trần trước, sau mới đến các bức vách. Quét trần là công việc khó khăn đặc biệt, khi anh giơ cao cái chổi đã nhúng nước vôi pha loãng, thì nó sẽ nhỏ giọt vào ai? Tất nhiên là vào chính anh. Nhưng với bậc thầy Lý, khi ông giơ chổi lên, người ta cứ tưởng như ông chưa nhúng vào vôi. Ấy vậy mà, khi ông quét chổi lên trần nhà thì nó để lại một vạch đều đặn hoàn toàn, bóng ngời, sáng choang. Có người nói cái cách nhúng chổi vào vôi là ngón nghề bậc thầy, kẻ khác lại bảo bí quyết của ông là ở liều lượng các nguyên liệu hoà trộn. Thế còn Tào Tiểu Tam, anh ta nói năng gì đây? Anh chỉ thấy cánh tay ông thầy đưa qua đưa lại, theo hướng này rồi hướng khác, tuồng như anh đang theo dõi nhịp điệu đánh phách, hay điệu nhạc vĩ cầm, và mỗi nhát chổi để lại trên tường một dãi vôi dài làm vang lên một âm thanh trong và rõ " pằng ", nghe thật êm tai. Từ tiếng " pằng " này đến tiếng " pằng " khác, từ dãi vôi này đến dãi vôi khác, cuối cùng rồi thì lớp vôi quét lên thật hoàn hảo, không một vết rạn, và nhìn những bức tường đã hoàn thành thì thấy chúng rất đều đặn, tưởng chừng như mới mở tấm bình phong ra mà không chút tì vết nào. Tuy nhiên điều mà Tào Tiểu Tam quan tâm là để ý xem liệu thầy Lý có bị lấm vệt trắng nào không.

Khi làm việc, Lý quét vôi theo quy tắc: cứ xong một bức tường là ông ngồi nghỉ một lát trên chiếc ghế nhỏ để đốt một điếu thuốc và uống một tách trà, xong lại tiếp tục. Vì Tào Tiểu Tam có nhiệm vụ rót nước đốt thuốc cho thầy, anh lợi dụng cơ hội để quan sát ông thật kỹ từ đầu đến chân. Thế nhưng, cứ mỗi lần xong một bức tường, anh lại ngắm nghía như thế, và, trái với điều anh mong đợi, anh chẳng phát hiện một vết lấm nào, dù là cỡ bằng hạt mè. Rốt cuộc anh nghĩ rằng màu đen của áo quần ông thầy đang giữ một uy lực bí ẩn nào đó khiến áo quần không thể bị lấm được.

Sau đó, khi xong một bức tường khác, thầy Lý đang ngồi nghỉ và khi Tào Tiểu Tam đốt thuốc, anh bỗng để ý thấy một vết màu trắng trên quần thầy, vết chỉ lớn bằng hạt đậu, nhưng màu trắng dễ lộ rõ trên nền đen hơn là màu đen trên nền trắng. Thế là hết! Thầy Lý đã bị lật tẩy, ông chẳng có gì siêu việt hết, hình ảnh oai vệ từng lan truyền bởi huyền thoại nay sụp đổ hoàn toàn. Tuy vậy anh cũng không dám nói gì, vì ngại làm thầy bối rối, cũng không dám nhìn mặt thầy, nhưng lại không ngăn được việc liếc nhìn thầy.

Đúng ngay lúc ấy, Lý quét vôi bỗng quay lại và bảo anh:

" Tiểu Tam, ngươi đã nhìn thấy vệt trắng trên quần ta rồi phải không? Và ngươi cho rằng tài năng của ta là huyễn hoặc, sự nổi tiếng là quá đáng, này ngốc, nhìn cho kỹ xem này..."

Nói thế, lấy hai ngón tay cầm lấy vải quần, ông nhấc nhẹ lên và vết trắng biến mất ngay tức khắc, nhưng khi ông thả vải quần xuống thì vết lấm lại hiện ra. Lạ thật! Tiểu Tam cúi gần xuống nhìn cho rõ : thực ra, vết lấm trắng chỉ là một lỗ thủng nhỏ do ông thầy hút thuốc mà tạo ra, ông không để ý nên đã làm cháy vải. Lỗ thủng đã để lộ chiếc quần lót trắng bên trong, nhìn giống như vết vôi rơi xuống để lộ ra một điểm trắng nhỏ xíu!

Nhìn vẻ mặt sững sờ, ngơ ngác của Tào Tiểu Tam, ông cười nói:

" Bộ ngươi tưởng là danh tiếng có thể hoàn toàn là hư ảo sao? Điều đó ngươi lầm to rồi đó. Cái chính là phải học nghề cho thạo."

Ngay ngày học việc đầu tiên, Tào Tiểu Tam đã được nhìn, được nghe, được học nhiều điều, và đã rút ra được nhiều bài học mà sợ là nhiều người khác cả đời chưa chắc đã nắm được.


THÂN TRỌNG SƠN
Dịch theo bản tiếng Pháp của Brigitte Duzan
( Nguồn : www.chinest-shortstories.com )

haitho

Tổng số bài gửi : 2222
Join date : 12/01/2014

Về Đầu Trang Go down

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 Empty TÌNH THƯ

Bài gửi  haitho Mon Feb 09, 2015 1:39 pm

BỨC THƯ TÌNH HAY NHẤT
LA PLUS BELLE LETTRE D’AMOUR
Hằng năm, vào dịp lễ Saint-Valentin, nhiều cơ quan báo chí, phát thanh ở Pháp có tổ chức cuộc thi Bức thư tình hay nhất ( Concours de la plus belle lettre d’amour ). Cơ quan bưu chính cũng có tổ chức cuộc thi như vậy, với điều lệ yêu cầu người tham gia gởi đến bản viết tay, thư dài không quá 25 dòng.

Dưới đây là một trong những bức thư đạt giải nhất . Tác giả bức thư là cô Nadine Petitberghien ở Lille.

Monsieur,

Ce morceau de papier, que j’ai glissé sous votre tasse à café, vous surprendra peut-être, mais il fallait que je vous dise que je vous aime. Que je vous aime d’un amour dont je ne me serais jamais crue capable.

Je sais, cela peut vous paraître fou, et même insensé, que je puisse ressentir de tels sentiments pour vous, alors qu’on ne se connaît pas, ou si peu. Mais il suffit que vous soyez là, près de moi, pour que je me sente tout de suite bien, heureuse comme je ne l’ai jamais été jusqu’à présent.

Je vois pourtant des centaines de personnes par jour. Je les sers sans vraiment les regarder. Sans vraiment leur parler.

Mais lorsque je vous ai vu, j’ai comme ouvert mon cœur, j’ai comme ouvert les yeux. Je ne voyais plus que vous. Je ne pensais plus qu’à vous. J’étais comme hypnotisée par vous.

Depuis ce temps- là, chaque matin, j’attends votre arrivée avec impatience.

J’attends surtout le moment où je vous apporte votre café, car lorsque nos regards se croisent, que nos corps se frôlent, je sens tout mon être frissonner de bonheur. Comme je ne pouvais continuer de vous observer en secret, de ne vous voir que quelques minutes chaque jour, alors que je voudrais passer tout mon temps, toute ma vie avec vous, je me suis décidée à vous écrire cette lettre. Si jamais je me suis trompée sur vous, sur nous, oubliez cette lettre et chaque mot qu’elle contient. Mais si ce n’est pas le cas, offrez-moi un café et je comprendrai…

Celle qui pense à vous,


Bức thư trên được Ban Giám Khảo trao giải nhất ( kỳ nghỉ cuối tuần cho 2 người tại khách sạn 5 sao Sofitel Venezia ở Venise, kèm theo vé máy bay khứ hồi ) với nhận xét : diễn đạt tình cảm phong phú, bút pháp sắc sảo, chữ viết trang nhã, trình bày cẩn trọng.


Bản dịch :

Thưa Ông,

Mảnh giấy này, mà em đã nhét dưới tách cà phê của Ông, có lẽ sẽ làm Ông ngạc nhiên, nhưng điều cần thiết là em phải nói với Ông rằng em yêu Ông. Rằng em yêu Ông bằng một tình yêu mà lẽ ra em không bao giờ có quyền.

Em biết, điều này với Ông có thể là rồ dại, và thậm chí là điên khùng, chuyện mà em có thể có những tình cảm như thế này đối với Ông, khi mà Ông và em không quen biết nhau, hoặc chỉ là rất ít. Thế nhưng, chỉ cần Ông ngồi đấy, ở gần em, là em thấy ngay mình thoải mái, hạnh phúc, như chưa từng được như thế bao giờ. Ấy vậy mà em gặp hàng trăm người mỗi ngày. Em phục vụ họ mà không thực sự nhìn mặt. Không thực sự nói chuyện.

Nhưng khi em mới gặp Ông, lòng em như mở hội, mắt em như sáng ra. Em chỉ còn nhìn thấy Ông. Em chỉ còn nghĩ đến Ông. Em như bị Ông thôi miên.

Từ lúc đó, mỗi sáng, em nóng lòng chờ Ông đến.

Em khắc khoải chờ lúc em mang cà phê đến cho Ông, bởi khi tia nhìn của chúng ta gặp nhau, khi chúng ta khẽ chạm vào nhau, em cảm thấy cả châu thân run rẩy vì hạnh phúc. Chẳng thể nào cứ tiếp tục lặng lẽ theo dõi Ông, tiếp tục chỉ được nhìn thấy vài phút mỗi ngày, trong khi thực lòng em muốn dành hết cả thời gian, suốt cả cuộc đời cho Ông, bởi thế em quyết định viết cho Ông lá thư này.

Nếu thiệt tình em đã nhầm về Ông, về chúng ta, xin Ông hãy quên lá thư này đi, quên cả mỗi câu chữ trong đó.

Nhưng nếu không phải như thế thì Ông hãy mời em một ly cà phê và em đủ hiểu...

Người luôn nghĩ về Ông.


Thân Trọng Sơn
sưu tầm, dịch và giới thiệu

haitho

Tổng số bài gửi : 2222
Join date : 12/01/2014

Về Đầu Trang Go down

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 Empty CHÚC MỪNG THẦY THÂN TRỌNG SƠN

Bài gửi  LEVANKICH Mon Aug 17, 2015 1:30 pm

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 8ede44b4-4d0f-4555-b966-ca7f2f9a3958_zpsspc0f6f6

LEVANKICH

Tổng số bài gửi : 80
Join date : 12/02/2014

Về Đầu Trang Go down

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 Empty THẦY TẶNG THƠ

Bài gửi  haitho Mon Aug 17, 2015 7:07 pm

NHÀ GIÁO , THI SỸ ,DỊCH GIẢ THÂN TRỌNG SƠN
Thầy tặng cho tôi một giấc mơ
LÃNG DU MIỀN ĐẤT LẠ nên thơ
Cánh buồm đỏ thắm đưa tôi đến
Thế giới bao la _mọi bến bờ

Ngày xưa Thầy rất mê dịch thơ
Học trò Quốc Học lắm mộng mơ
Hương Ngự đúc hun lời trau chuốt
Tấm tình sâu lắng chửa phai mờ

Bạn bè , thi hữu, đều mến thương
Phan Như , hay Tôn Nữ Hỷ Khương
Nhờ Thầy chuyển ngữ thêm nhuận sắc
Thơ Việt bay xa khắp bốn phương

Thầy góp tinh hoa vạn dặm trường
Thay lời tiếng Việt , ý dâng hương
Á ,Âu ,Phi ,Mỹ gồm thâu lại
Trong sáng văn phong , nghĩa tỏ tường

Ròng rã bao năm Thầy dịch thơ
Hôm nay kết tụ những mong chờ
Hàng hàng châu ngọc trên trang giấy
Gấm dệt ,hoa thêu thật bất ngờ

haitho

Tổng số bài gửi : 2222
Join date : 12/01/2014

Về Đầu Trang Go down

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 Empty HỌA SỸ ĐINH CƯỜNG NHẬN XÉT

Bài gửi  Admin Fri Aug 21, 2015 4:28 am

ĐINH CƯỜNG
Ngợi ca Thân Trọng Sơn

Lãng du miền đất lạ
từ Đà Lạt đã đến Virginia
thư EMS phát nhanh
tôi ra mở cửa ký nhận

suốt chiều nằm đọc qua
một không khí phiêu bạt
khâm phục anh tài hoa
dịch bao nhiêu tác phẩm

yêu nhất là Đà Lạt
con dấu ngoài bì thư
nhớ nhà bưu điện ấy
trước Hotel Du Parc

hình dáng anh gầy nhỏ
mà sao hồn mênh mông
mới gặp nhau năm kia
hồi tôi về Đà Lạt

thương nhất Đỗ Tư Nghĩa
thi sĩ ngàn bài thơ
dịch thơ mộng Kalil Gibran
sống một đời Đà Lạt …

hai anh cùng là bạn
những dịch giả hiếm quý
giữa thời nhiễu nhương này
sách dịch không tin được

ngợi ca Thân Trọng Sơn
Lãng du miền đất lạ
ngợi ca trách nhiệm cao [1]
đọc qua mà thấy đã …


Virginia, July 14, 2015
Đinh Cường

[1] Thân Trọng Sơn làm công việc
dịch thuật bằng sự đam mê và tinh thần
trách nhiệm cao, ...( Lời giới thiệu của Phạm Cao Hoàng )


tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 829ed131-0a06-403b-933b-91c7c9a19b0d_zpsewufhrxg

Admin
Admin

Tổng số bài gửi : 5809
Join date : 07/08/2012

https://quochoc6774.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 Empty THẦY THÂN TRỌNG SƠN VỀ TỪ ĐÀ LẠT , GIỚI THIỆU TÁC PHẨM MỚI

Bài gửi  Lê Hữu Thành Mon Aug 24, 2015 5:53 am

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 76dc4d77-0b3c-4573-8306-3c5532468383_zpssgzxzqh4

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 06de3892-f111-4007-a657-e260b9870c70_zpscudjkbjl

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 F55c3faf-4013-44ca-a267-c3219a348f78_zpshuyfpujs

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 3a2e9bad-127f-4fec-8cd3-e52450dcf1b3_zpsl1k7ggou


Được sửa bởi Lê Hữu Thành ngày Mon Aug 24, 2015 5:57 am; sửa lần 1.

Lê Hữu Thành

Tổng số bài gửi : 769
Join date : 10/12/2014

Về Đầu Trang Go down

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 Empty ĐOÀN VIÊN MỘT NGÀY

Bài gửi  Lê Hữu Thành Mon Aug 24, 2015 5:57 am

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 45ad00c7-b1db-4201-9075-93d3530f1a7b_zpsx5q2aizp

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 A0c52137-d38a-4ca5-877e-821479ff27b6_zps9q3elmi3

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 7e02072a-5c9e-49c3-97cd-74de1362d99b_zpsngurr2rn

Lê Hữu Thành

Tổng số bài gửi : 769
Join date : 10/12/2014

Về Đầu Trang Go down

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 Empty CHÚC MỪNG BUỔI GẶP MẶT ĐÔNG VUI

Bài gửi  Lê Hữu Thành Mon Aug 24, 2015 6:43 am

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 389c1eea-838f-44de-a2ab-782670914550_zpsmhlw8qs6

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 4a62cc22-ce03-418d-a7f1-6f58ac70b90b_zpspnfafryp

Lê Hữu Thành

Tổng số bài gửi : 769
Join date : 10/12/2014

Về Đầu Trang Go down

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 Empty TRẦN ĐÌNH HOÀNG 12B3 VÀO TỪ ĐÔNG HÀ

Bài gửi  Lê Hữu Thành Mon Aug 24, 2015 7:28 am

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 4da438a8-cb18-4465-802d-f9a0b31cb0eb_zpsgmzwk3es

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 7a0c66c5-d291-4f86-afd3-e0f1c8c63d29_zpspealocik


Được sửa bởi Lê Hữu Thành ngày Mon Aug 24, 2015 7:32 am; sửa lần 1.

Lê Hữu Thành

Tổng số bài gửi : 769
Join date : 10/12/2014

Về Đầu Trang Go down

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 Empty GÓP VUI

Bài gửi  Lê Hữu Thành Mon Aug 24, 2015 7:30 am

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 30c06fde-9870-4716-9e01-08b9744bb0c7_zpsphzvlvns

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 83a5e514-526d-413e-8eb9-9ed26648f3b3_zps3tocptnr

Lê Hữu Thành

Tổng số bài gửi : 769
Join date : 10/12/2014

Về Đầu Trang Go down

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 Empty THÂN QUEN

Bài gửi  Lê Hữu Thành Mon Aug 24, 2015 7:31 am

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 B61fae97-4c64-47a5-a1c3-69ebc6d52591_zpste82nlrz

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 6b50c40a-86e2-4508-96e3-189292278c33_zpsiattgjbf

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 9b460055-2649-479d-bd35-3389feb0076f_zpsbl7xvwb0

Lê Hữu Thành

Tổng số bài gửi : 769
Join date : 10/12/2014

Về Đầu Trang Go down

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 Empty GỞI TRAO

Bài gửi  Lê Hữu Thành Mon Aug 24, 2015 7:33 am

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 E6575e1c-92c9-47ea-a8b7-d35b799589ec_zps0x8cz89o

Lê Hữu Thành

Tổng số bài gửi : 769
Join date : 10/12/2014

Về Đầu Trang Go down

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 Empty CHÂN TÌNH

Bài gửi  Lê Hữu Thành Mon Aug 24, 2015 7:47 am

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 6646d30d-93d1-445d-8909-5222f52d6b86_zpsdvecqori

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 F6160c83-399a-4adc-b8ab-fbf669d1db35_zpsieotu7xc

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 Ab836389-a19e-4861-86de-ec9887fbb0d6_zpse9mgh0zk

Lê Hữu Thành

Tổng số bài gửi : 769
Join date : 10/12/2014

Về Đầu Trang Go down

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 Empty Nền Cũ Lâu Đài....

Bài gửi  Lê Hữu Thành Mon Aug 24, 2015 5:20 pm

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 4f6fe1a7-23b3-4f57-b026-66190bac0fcd_zpsmwwbukpb

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 Eaef4e06-0e4d-4b7e-9a13-b4ff4c6790e5_zpsplreswfy

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 868b68f9-f966-4100-a742-e28c47ee50ed_zpsnqfvefcz

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 19e3c996-ec92-47dc-a686-41f20608700f_zps3ytwvscp

Lê Hữu Thành

Tổng số bài gửi : 769
Join date : 10/12/2014

Về Đầu Trang Go down

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 Empty BUỔI RA MẮT TÁC PHẨM MỚI

Bài gửi  Lê Hữu Thành Tue Aug 25, 2015 4:26 am

Tường thuật buổi ra mắt sách Lãng du miền đất lạ của Thân Trọng Sơn tại Huế
By Trần Công Tín

Thân Trọng Sơn và tôi là bạn học từ thuở thơ ấu(đệ tam C QH)cho đến khi ra trường Sư phạm..Sơn là 1 người thông minh,tài hoa,học giỏi,(đủ món:Pha nghề thi ,họa đủ mùi ca ngâm).Sơn và tôi khá thân nhưng không phải hoàn toàn giống tính nết nhau ,chỉ 1 phần mà thôi Tôi học cũng giỏi (phần thưởng lia chia) nhưng là cái học từ chương ,sách vở,chẳng bì Sơn được đâu .Thế nhưng Sơn cũng khá ưu ái: trước khi ra sách đã gởi Mail đề nghị góp ý, thấy tôi chưa trả lời ,anh đt thăm hỏi,rồi khi ra sách tôi là người có tên trong danh sách tặng và gởi sớm nhất. Bởi thế cuốn sách đó chẳng xa lạ gì với tôi nhưng còn nhận xét phê bình cho xác đáng thì cả 1 vấn đề ,Bảo Cự còn chưa làm được huống hồ là tôi .Do đó tôi chỉ xin tường thuật buổi ra mắt hôm đó mà thôi .
Đây là 1 cuộc họp mặt giữa những người quen thân ,lớn tuổi,yêu văn học, gồm 3 thế hệ :tiền bối (thầy Khởi,thầy Linh ) đồng môn và đồng nghiệp :Phan thuận An,Phan Văn Chạy,Lê Thừa Trứ,Nguyễn Tư Triệt,Nguyễn Phố,Bửu Nam ,Anh Nga,Lê Thị Ngọc Mỹ…và các học trò của Sơn như Trương Văn Hải bác sĩ Nga,bác sĩ Đoan Trang…..tất cả khoản hơn 60 người trong 1 phòng khá nhỏ hẹp,không có chỗ lên xuống, đi lại, thua hẳn buổi họp mặt ở Đà Lạt tuy thế nhưng không khí thân tình và nhiệt tình sôi nổi hơn
Mở đầu anh Hải đọc bài thơ do anh làm tặng thầy và phổ biến bài thơ ca ngợi TT Sơn của Đinh Cường,sau đó anh phỏng vấn thầy Sơn về vấn đề dịch thơ và làm thơ.Tuổi vừa đúng 70 nhưng trí tuệ còn minh mẫn,giọng nói sang sảng,hùng hồn,Sơn phản bác quan niệm của 1 người bạn cho là không thể dich thơ được,và dẫn chứng Chinh Phụ ngâm là 1 bản dịch nhưng hay hơn nguyên tác nhiều.Ngoài ra Sơn còn bình phẩm mấy câu thơ dịch của Bùi Giáng(bài Mùa Thu chết) mà Sơn chỉ ra vài từ chưa chính xác..Giọng Sơn khá hấp dẫn giống như hồi còn trai trẻ khi thuyết trình ở lớp đệ nhất C1(62-63),đúng là
Thiếu tiểu ly gia,lão đại hồi
Hương âm vô cải,mấn mao tồi
(Bé đi,già mới về nhà
Tiếng quê vẫn thế,tóc đà rụng thưa)
Kế đó bác sĩ Nga lên phát biểu,bày tỏ lòng cảm phục đối với thầy Sơn (trước đó Sơn có nói với tôi là Sơn chỉ gởi tặng tập thơ cho hai người ở Huế là tôi (bạn cố tri)và Đặng Thị Nga (vì Nga mong muốn có được quyển ấy để mang theo trên đường công tác dài ngày)đồng thời đọc các bài thơ mà bác sĩ cho là “thần cú”..Tiếc là bác sĩ phải cầm trên tay cuốn sách để tìm đọc chứ không thể thuộc lòng mặc dầu có bài chỉ 4 câu mà bác sĩ cho là “tuyệt vời”.Giá mà đừng cầm sách như Sơn dẫn chứng mấy chục câu Chinh Phụ ngâm thì tuyệt vời hơn !!!
Rồi bác sĩ Đoan Trang(giọng ca sinh viên nổi tiếng đầu thập niên 80) lên hát bài Đợi anh về,chất giọng vẫn còn điêu luyện như xưa.Tuy nhiên bài đó không phải là bài quen thuộc của chúng tôi (bài của chúng tôi là bài thơ của Tố Hữu và nhiều lần nghe E.Phương hát) nên tôi chẳng xúc động mấy.
Một học trò của Sơn từ Quảng Trị đi xe lăn vào để thăm thầy(trò Võ Thị Nguyện) và hát bài Tiếng Xưa của Dương Thiệu Tước,tình cảm sâu lắng,chất giọng ngọt ngào khiến mọi người cảm động
Rồi khá nhiều người lên biểu diễn,(thổi kèn,,ngâm thơ,hát..) không khí rất sôi động
Phan Thuận An tặng Sơn 1 tác phẩm dich từ thơ chữ Hán của vua Thành Thái,đồng thời ca ngợi dòng họ Thân qua mấy câu thơ chữ Hán truyền tụng trong dân gian ý nói họ Thân rất nhiều người đậu cao ,làm quan lớn.
Buổi họp mặt chấm dứt lúc 10 giờ trong niềm hân hoan của mọi người.

Lê Hữu Thành

Tổng số bài gửi : 769
Join date : 10/12/2014

Về Đầu Trang Go down

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 Empty SÁCH THẦY TẶNG

Bài gửi  Lê Hữu Thành Wed Aug 26, 2015 5:32 am

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 B1a75c99-d446-4f1f-bb95-7d076cce9115_zpssj98hqpe

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 B5e3b9e6-f534-4c07-a48f-0550900f08cd_zps6yw2fab9

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 F47ae908-36a7-4844-b6d5-195a789eb371_zpsk51xs6sb

Lê Hữu Thành

Tổng số bài gửi : 769
Join date : 10/12/2014

Về Đầu Trang Go down

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 Empty THẦY PHAN VĂN CHẠY TẶNG THƠ

Bài gửi  Lê Hữu Thành Fri Aug 28, 2015 8:22 am

H Ú G O Ị C Ô H Ồ N
Phan như ( Thầy Phan văn Chạy )
Nửa đêm ra đứng mái hiên
Bắt tay làm loa hú gọi
Ới ơi! Cô hồn các đảng
Tám hướng mười phương
Về đây về đây
Có cháo trắng đường đen áo binh hột nổ và
Vàng mã giấy tiền...
Tháng bảy ngày rằm xá tội vong nhân
Bôn ba chi ba đường bốn cõi
Buông bỏ yêu- ghét –thương- thù
Lìa xa tịch mịch âm u
Nương ánh hoa đăng, tìm hơi lửa ấm
Về đây về đây chia nhau chút tình lận đận.
Đang đưa tay hú gọi
Chợt nghe tiếng vọng quay về
Ngươi gọi ai?Ai gọi mà về?
Bản thân ngươi cũng là Cô hồn
Mấy mươi năm đi tìm Quê hương
Lang thang như con ma đói
Hãy nhắm mắt bịt tai quay vào thân tâm mà hú gọi:
Chính là ngươi, cô hồn ơi cô hồn
Đâu là Tự tánh.
Không vàng mã áo binh
Không đường đen cháo trắng
Thắp một ngọn lửa hồng
Quên đi ba hồn chín vía
Chỉ tìm gọi Chân Tâm!
Mùa Vu Lan 2015

Lê Hữu Thành

Tổng số bài gửi : 769
Join date : 10/12/2014

Về Đầu Trang Go down

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 Empty Thầy Phan văn Chạy tặng thơ cho học trò cũ

Bài gửi  Lê Hữu Thành Fri Aug 28, 2015 12:43 pm

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 F25df6aa-16e5-4182-8c02-d55cf6343748_zpshejvkp5h

Lê Hữu Thành

Tổng số bài gửi : 769
Join date : 10/12/2014

Về Đầu Trang Go down

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 Empty CA SỸ LÊ BÌNH " MỘNG DƯỚI HOA "

Bài gửi  Lê Hữu Thành Sat Aug 29, 2015 12:58 pm

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 Dc18223d-d5f9-4d9e-8cc9-9b82c710c22c_zpsmwvupkuo

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 35498079-2305-4f0d-b1ea-6a77eccf669e_zps6sinx0ch

Lê Hữu Thành

Tổng số bài gửi : 769
Join date : 10/12/2014

Về Đầu Trang Go down

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 Empty HUỲNH TÂM NHẬN SÁCH TẶNG

Bài gửi  Lê Hữu Thành Sun Aug 30, 2015 8:27 am

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 1a8464fc-3d78-41e8-aa6b-f170feb8cc78_zpshd1dlep9

Lê Hữu Thành

Tổng số bài gửi : 769
Join date : 10/12/2014

Về Đầu Trang Go down

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 Empty ĐÓN BẠN TRẦN ĐÌNH HOÀNG TỪ ĐÔNG HÀ

Bài gửi  Lê Hữu Thành Sun Aug 30, 2015 8:38 am

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 Bc2e70e6-a2ba-4d51-a235-5327d8f02323_zpstpkwalmy

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 0336b8aa-2629-4863-8afb-fd3394e635ff_zpsymwiz5uc

Lê Hữu Thành

Tổng số bài gửi : 769
Join date : 10/12/2014

Về Đầu Trang Go down

tang - THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ - Page 2 Empty Re: THẦY THÂN TRỌNG SƠN DỊCH THƠ

Bài gửi  Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Trang 2 trong tổng số 3 trang Previous  1, 2, 3  Next

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết